Văn Nhân Thục Diễm nghe vậy thì cười một tiếng, khóe miệng đung đưa nụ cười giống như đóa hoa Katsuyoshi* kiều diễm, dịch chuyển bước chân, kéo tay Kha Đằng ngồi bên cạnh ông, “Lão già, ông xem một chút, thật là dáng dấp không tệ, so với Liệt Liệt nhà chúng ta kém một chút mà thôi! ” . Trong đôi mắt Văn Nhân Thục Diễm bắn ra ánh sáng giống như các vì sao tụ họp, một màn lóe sáng kia trừ lúc sinh Kha Trạch Liệt có thấy qua, sau đó Kha Đằng cũng không thấy lại nữa. Khen người khác cuối cùng vẫn là khen đến người mình!
Nửa tin nửa ngờ liếc mắt một cái đụng phải hai ‘nữ nhân’ hoa si, đưa tay tiếp nhận tài liệu Agha đưa tới , tính tình nóng nảy vội vả lật vài tờ, trong nháy mắt không nói lời nào. Diện mạo quả thực rất yêu nghiệt, nhìn trong tấm hình nhiều như vậy, thế nhưng không có nhìn ra được nửa điểm tỳ vết nào của Mẫn Đình .
Mặc dù cậu ta trước kia tin đồn không tốt lắm, nếu cùng cậu ta kết giao mọi người sẽ nói: “Cậu ta là một người cho dù con không thích, nhưng là tìm không ra chút tật xấu trên người hắn! ” .
Đây là một đánh giá cao bao nhiêu, muốn từ những lời điêu ngoa bốc đồng trong miệng ‘nữ nhân’ khen ngợi đến như vậy, cũng không phải thuận miệng nói một chữ ‘Thân’ thì có thể giải quyết vấn đề!
Thân * : mang nghĩa là thông gia, kết hôn.
Đem ngụm khí đục trong miệng khạc ra sau, để tài liệu trong tay xuống, nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-on-ton-cua-trung-ta/3064220/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.