Hai con người có yêu nhau hay không? Dùng lời nói chưa chắc đã có thể bộc lộ hết, chỉ có thân thể mới là điều thẳng thắn thành khẩn nhất, có tình cảm với nhau tự nhiên thân thể họ mới có thể kết hợp cùng nhau, dấn thân vào nhau rồi vạn kiếp bất phục.
Trên giường trong phòng ngủ, Mạnh Khang đẩy nhẹ thân thể kiều diễm của Khả Ngân xuống giường. Ánh mắt đẹp của anh giờ này đã nhuốm đầy dục vọng. Anh kích động hôn mút môi cô đến sưng đỏ, bàn tay ấm nóng di chuyển tới trước ngực cô, cách lớp áo sơ mi vuốt ve nơi mềm mại đó. Dáng người Khả Ngân thật đẹp. Chỗ lồi chỗ lõm đều rõ ràng, từng đường cong hiện lên quyến rũ.
"Ưm...A...Khang..." - Bị anh kịch liệt hôn như vậy, Khả Ngân rên rỉ, khuôn mặt ửng đỏ sắp rỉ máu tới nơi rồi. Cô vừa xấuhổ vừa ngượng ngùng khi thấy anh vùi đầu vào trước ngực cô, chiếc lưỡi nóng bỏng mang hơi thở mùi đàn hương khẽ liếm mút trên cổ cô, nơi nhạy cảm kia bị chạm đến liền khiến cô rùng mình.
Anh rút đi áo sơ mi của cô, dịu dàng cởi ra từng chiếc cúc, ánh mắt cưng chiều âu yếm nhìn cô. Đèn phòng ngủ vẫn còn sáng, Khả Ngân không có can đảm nhìn anh, chỉ biết nhắm chặt đôi mắt, những ngón tay nắm chặt drap giường.
"Ngân nhi, ngoan nào. Mở mắt nhìn anh." - Giọng nói dịu dàng kia giờ này càng thêm tà mị và hấp dẫn. Khả Ngân run rẩy mở nhẹ đôi mắt, mê muội dấn thân vào cuộc chiến ái tình này.
"Khang...~"
Mạnh Khang không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-ngot-ngao/95116/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.