Hôm sau Khả Ngân theo Mạnh Khang về Mạnh Gia ở ngoại ô thành phố Thượng Hải. Nơi cha mẹ Mạnh Khang ở là một tòa biệt viện sang trọng được xây liền vách núi. Khung cảnh non nước hữu tình nơi này rất thích hợp để người ta thư giản, sống yên bình.
Chiếc BMW của anh chậm rãi lăn bánh dọc con đường đá dẫn vào nhà. Khi xe dừng lại, Mạnh Khang bước xuống xe nhưng vẫn không thấy Khả Ngân đâu. Anh tức cười nhìn cô gái của anh đang rút đầu như rùa rụt cổ trên ghế lái phụ.
"Ngoan nào, Ngân nhi, đi vào cùng anh nào!" - Mạnh Khang mở cửa xe, cưng chiều vuốt ve khuôn mặt đỏ hồng của cô.
"Khang, hay là để hôm khác đi." - Khả Ngân rất lo lắng. Đùa gì thế, nói thẳng ra là hôm nay cô sẽ đi ra mắt cha mẹ chồng, có thể không hồi hộp được sao?
"Ha ha." - Tiếng cười giòn tan của anh phá tan bầu không khí yên tĩnh nãy giờ.
"Sao lại thế rồi, Khả Ngân của anh hôm nay sao lại nhút nhát như vậy? Đứn trên tòa án, trước bao nhiêu người em còn không hề sợ hãi thì sao lại sợ bước vào nhà anh chứ?" - Vừa an ủi cô, Mạnh Khang dịu dàng gỡ đi tảng đá nặng trĩu trong lòng cô.
"Em yên tâm, cha mẹ anh rất cởi mở, thân thiện. Họ sẽ thích cô gái mà con trai của họ thích thôi mà."
"Có thật không?" - Khả Ngân sau một hồi bị những lời ngọt ngào của Mạnh Khang dụ dỗ, cô ngờ vực hỏi nhỏ.
"Tất nhiên rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-ngot-ngao/1890119/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.