Lăng Bạch Ngôn tuyệt vọng lái xe trở về dinh thự Thống Châu, nửa tiếng trước sau khi Tiêu Lạc rời đi thì anh cũng nhanh chóng đuổi theo.
Tưởng rằng cô sẽ về dinh thự Thống Châu nhưng không ngờ không thấy cô đâu, anh biết chắc cô sẽ về Lăng Gia.
Nhưng có lẽ cô đã kể lại hết mọi chuyện cho hai ông bà Lăng nghe nên hai người họ mới nhất quyết không cho anh vào trong nhà lại còn lạnh nhạt đuổi anh về.
Trở về căn phòng ngủ của hai người, Lăng Bạch Ngôn cảm giác chúng rất lạc lõng khi không có Tiêu Lạc.
Tiêu Lạc từ ngày đó luôn nhốt mình trong phòng không muốn ra ngoài, hai ông bà Lăng cũng rất lo lắng cho cô lại vừa giận Lăng Bạch Ngôn.
Mấy ngày sau đó vì không chịu đựng được khi không có Tiêu Lạc nên Lăng Bạch Ngôn hầu như đều ở và ngủ trong tập đoàn, bệnh của anh ngày càng trở nên nặng hơn.
Mặc dù được trợ lý Trầm Lăng khuyên nhủ anh hãy đến bệnh viện điều trị nhưng anh rất ngoan cố không chịu nghe theo.
Đang ngồi làm việc thì trợ lý Trầm Lăng đẩy cửa bước vào, nhìn thấy gương mặt tiều tụy vừa ủ rũ của Lăng Bạch Ngôn khiến cậu cũng cảm thấy bất lực.
Cậu khẽ đặt tài liệu xuống bàn rồi dè chừng cất tiếng :
_ Chủ tịch, trong phòng làm việc của ngài có gắn camera giám sát tại sao ngài không lấy chúng rồi đi giải thích với Thiếu phu nhân
Lăng Bạch Ngôn bất chợt khựng động tác lại, mấy ngày trước nhìn thấy Tiêu Lạc kích động như vậy thì chắc chắn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419804/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.