Kể từ khi bị Vương Tư Truy cưỡng bức, Thẩm Dao dường như trở thành một con người vô cảm luôn tự nhốt mình trong phòng, cô nàng luôn im lặng không nói bất cứ chuyện gì.
Vương Tư Hạo mấy ngày nay không thấy Thẩm Dao đi làm nên trong lòng thoáng chốc lo lắng, hắn đã đi đến chung cư của cô nhưng điều bị cô từ chối gặp. Hắn cứ thế mà đi về trong sự thắc mắc lẫn khó hiểu.
Tách.
Thẩm Dao ngồi thừ người xuống sàn nhà lạnh lẽo tấm lưng mảnh khảnh dựa hẳn vào mép giường, nhưng nước mắt lại không ngừng rơm rớm mà rơi.
Giờ đây trong phòng toàn những tiếng thê lương của cô khiến ai cũng cảm thấy đau lòng.
Tình yêu đơn thuần của cô luôn muốn dành riêng cho Vương Tư Truy nhưng hết lần này đến lần khác anh ta luôn chà đạp lên nó.
Mặc dù nói cô ngu ngốc cũng không sao nhưng trái tim cô chẳng nghe lời vẫn cứ đập liên hồi khi gần Vương Tư Truy, cô yêu đơn phương nhưng không có nghĩa bắt buộc anh ta đáp trả tình cảm của cô.
Cô lúc trước vì sợ cô đơn mà mặc kệ đúng sai nhưng kể từ ngày bị người đàn ông mà cô yêu đến điên dại lại cưỡng bức trong thâm tâm cô sớm đã phai nhạt hình bóng anh ta.
_ Tại sao vậy ? Aaa
Bất chợt Thẩm Dao gào thét lên hai tay cô bất giác ôm chặt lấy đầu, tại sao trong lý trí cô luôn một mực muốn căm hận chán ghét con người Vương Tư Truy nhưng không ngờ nó lại không thắng nổi con tim.
Càng gào thét trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419783/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.