_ Đều tại anh hết, nếu anh không nằng nặc đòi bế em thì hiện tại em đâu phải ngượng ngùng như thế này
Tiêu Lạc ngồi thụp xuống giường, khoanh hai tay trước ngực hậm hực chất vấn Lăng Bạch Ngôn.
Sau khi bị Lăng Bạch Ngôn hành hạ lên xuống đến mức không xuống được giường nên bị anh nằng nặc đòi bế đi về nhà nhưng lại bế cô một cách công khai trước mặt các nhân viên trong công ty, ai nấy đều bàn tán xôn xao nhưng đều là sự ngọt ngào dành cho hai người họ.
Vì không quen những lời ngưỡng mộ cùng mấy nhân viên trong công ty nên Tiêu Lạc có chút xấu hổ vừa ngượng ngùng, nên sau khi về nhà cô không ngừng mắng mỏ anh.
_ Thôi nào, anh chỉ muốn bọn họ biết Lăng thiếu phu nhân xinh đẹp của anh chứ
_ Đây không phải là đang công khai hay sao ?
Lăng Bạch Ngôn bất ngờ ngồi xổm xuống trước mặt Tiêu Lạc, sau đó khẽ gật đầu đồng tình với lời của cô.
Anh yêu thương đưa tay phủi phủi nhẹ nhàng vào mặt Tiêu Lạc, trầm lặng lên tiếng :
_ Lạc Lạc ! em vốn là vợ anh, vậy nên chuyện công khai việc em là vợ anh đó là điều anh nên làm
Lăng Bạch Ngôn đưa ánh mắt hổ phách của mình nhìn thẳng vào mắt Tiêu Lạc, nhưng trong lòng sớm đã cảm thấy may mắn.
May mắn vì anh đã kịp hối lỗi và lần nữa được cô mở cửa trái tim để đón nhận anh bước vào, anh bây giờ cảm thấy mình rất may mắn nhất thế giới này hơn nhiều.
Chưa để Tiêu Lạc mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419781/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.