Nhìn vợ yêu của mình đang nằm ngủ trong vòng tay săn chắc của mình khiến Lăng Bạch Ngôn không khỏi hạnh phúc.
Anh khẽ cúi xuống hôn nhẹ lên trán Tiêu Lạc rồi khẽ thủ thỉ :
_ Ngủ ngon vợ yêu !
Sáng sớm Tiêu Lạc khẽ mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra, cô chệnh choạng ngồi dậy quay sang nhìn người bên cạnh thì không thấy đâu cả.
Cô lết người đứng dậy rồi phi thẳng vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, một lúc sau mới đi xuống dưới lầu.
Nhìn thấy ba đứa con đang ngoan ngoãn dùng bữa sáng thì khẽ mỉm cười nhưng chợt thu lại nụ cười, Lăng Bạch Ngôn không có trong phòng ăn vậy là anh từ sáng sớm đã đến tập đoàn rồi sau.
Tiêu Lạc đi nhanh vào phòng ăn, khẽ kéo ghế ngồi xuống sau đó ân cần chào các con của mình :
_ Tiểu Tâm ! Tiểu Quân ! Tiểu Sâm ! chào buổi sáng
_ Vâng, chào buổi sáng Mami
Cả ba chị em họ Lăng nhanh chóng đồng thanh trả lời cô, bất ngờ cô bé Lăng Nhật Tâm nhanh nhẹn đẩy bát canh gà hầm hạt sen qua chỗ cô.
Cô bé chớp chớp mắt nhẹ nhàng nói :
_ Mami, đây là canh gà hầm hạt sen tự tay lão baba nấu dành riêng cho mẹ đấy ạ
Sao cơ ? hai mắt Tiêu Lạc chợt mở lớn như kiểu không thể nào tin được Lăng Bạch Ngôn thế mà còn biết nấu những thứ này, anh đường đường là Tổng tài quốc tế Lăng Thị mà mà còn biết nấu nướng, quả này có tin được không chứ.
Ting !
Đang miên man trong sự nghi hoặc thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419779/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.