Umm !
Tiêu Lạc khẽ mắt đôi mắt đang nhắm nghiền ra, cô chệnh choạng ngồi dậy nhưng tinh thần lại rất hăng hái hơn nhiều.
Khẽ vươn người rồi xuống giường xỏ dép đi vào vệ sinh cá nhân rồi mới đi xuống dưới lầu. Nhưng lạ thay là căn nhà lại yên án đến lạ thường, bất ngờ cô ngửi được mùi hương thơm của đồ ăn khiến chiếc bụng nhỏ của cô bắt đầu kêu ọc ọc lên.
Tiêu Lạc đi thẳng vào phòng bếp định sẽ mở miệng hỏi quản gia Trưởng nấu món gì nhưng khi nhìn thấy Lưu Uyển Tiệp, cô nhất thời hoang mang.
" Người phụ nữ đó...là ai vậy ?"
Nhưng khi nhìn vào đồ ăn được bày bản kỹ lưỡng trên bàn Tiêu Lạc xém nữa là muốn chảy cả nước miếng, đúng lúc này Lưu Uyển Tiệp mới quay người lại trên tay còn bưng tô canh nóng.
Bốn mắt nhìn nhau : ???
Tiêu Lạc định hỏi Lưu Uyển Tiệp thì phía sau cô nghe giọng nói mềm mại của Lăng Bạch Sâm.
_ Mami !
Nghe giọng nói của con trai út Tiêu Lạc liền mềm nhũn vội quay người lại rồi khẽ ngồi xổm xuống trước mặt cậu, nhìn vào khuôn mặt ửng đỏ vừa đổ mồ hôi thì cô không khỏi cuống quýt.
_ Tiểu Sâm, con chơi trò gì mà chảy nhiều mồ hôi vậy ? Tiểu Quân đâu
_ Con chỉ chơi đá bóng thôi ạ, còn Tiểu Quân và chị Tâm Tâm thì đang cùng bà nội ngồi chơi ở sau vườn
Dứt lời, ánh mắt trở nên u ám của Lăng Bạch Sâm khẽ liếc xéo Lưu Uyển Tiệp một cái.
Còn Lưu Uyển Tiệp trên tay vẫn cầm một tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419768/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.