_ Bạch Ngôn, tại tự dưng lại đưa em đến khách sạn ?
Tiêu Lạc thoáng chốc hoang mang, một lúc sau mới cảm giác được mùi nguy hiểm gần đến, cô bắt đầu kinh hãi.
Khoé môi Lăng Bạch Ngôn khẽ nhếch lên cười một cách đê tiện :
_ Đương nhiên là anh muốn chúng ta có một đêm thoải mái
_ Ạch...
Không nói nhiều, Lăng Bạch Ngôn bước xuống xe vòng qua mở cửa xe phụ giúp cô. Ban đầu Tiêu Lạc không chịu xuống nhưng bị anh uy hiếp sẽ bồng cô lên, nên cô mới ủy khuất mà bước xuống.
Lăng Bạch Ngôn chọn căn phòng với con số một tám một chín cũng là tầng cao nhất. Vừa mới bước vào phòng Lăng Bạch Ngôn đã hôn một cách ngấu nghiến vào đôi môi của Tiêu Lạc.
Hai bàn tay thô ráp của anh nhàn rỗi bèn đưa lên cởi hẳn áo khoác măng tô dạ của cô, thẳng tay kéo xuống luôn chiếc váy mà Tiêu Lạc đang mặc, giờ đây trên người cô chỉ vỏn vẹn quần và áo lót.
_ Ah-haa..
Bất ngờ anh nhấc bổng cả người Tiêu Lạc lên sau đó nhẹ nhàng đặt cô xuống giường khẽ buông môi cô ra, Lăng Bạch Ngôn đứng phắt dậy vội vã cởi bỏ quần áo trên người mình ra.
Toàn bộ cơ thể trần truồng của anh đều nằm gọn trong mắt cô, ngay cả thằng nhỏ thô cứng đó cũng hiện trước mặt cô nhưng khi ánh mắt của cô va phải những vết sẹo khắp cơ bụng của Lăng Bạch Ngôn khiến cô chết lặng.
Cố lắp ba lắp bắp hỏi anh :
_ Bạch Ngôn, những vết sẹo này là sao hả anh ? tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419765/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.