Cái gì mà trèo tường vượt lan can ? Tiêu Lạc nghe mà hoang mang thật sự. Nhưng mà đây là tầng ba làm sao mà Lăng Bạch Ngôn lại thành công trèo lên được, nghĩ đến là cô cảm thấy hoảng rồi.
Nhưng nhiều nhất vẫn là chút lo lắng cho Lăng Bạch Ngôn, cô nhất thời buộc miệng không lạnh không nhạt mà quan tâm hỏi.
_ Lăng Bạch Ngôn, anh trèo lên tầng ba như vậy...có bị thương không ?
Lăng Bạch Ngôn thoáng chốc đứng sững người trong giây lát, Tiêu Lạc là đang quan tâm đến anh sao ?Lăng Bạch Ngôn vui đến nỗi muốn nhảy dựng lên như đười ươi vậy, nhanh chóng hoàn hồn lại khẽ cười xán lạn nói.
_ Có phải là em đang quan tâm anh đúng không, Lạc Lạc !
Mí mắt Tiêu Lạc khẽ cụp xuống nhưng đôi môi mỏng kia đang thầm cười lạnh, cô không hiểu Lăng Bạch Ngôn lại vui đến muốn nhảy cẫng lên như thế là sao ? chẳng phải anh không thích đến mức chán chết hay sao.
_ Chẳng phải anh cảm thấy thật gánh nặng khi nghe những gì quan tâm của tôi đó sao
_ Anh...
Lăng Bạch Ngôn tức thời cứng họng, cũng đúng thôi lời của Tiêu Lạc nói hoàn toàn chính xác mà, anh còn lời nào để phản bác lại chứ chỉ còn cách đứng im lặng.
Căn phòng thoáng chốc chìm trong sự im lặng đến mất tự nhiên, hít hơi thở thật sâu Lăng Bạch Ngôn bất ngờ quỳ gối xuống, Tiêu Lạc ngạc nhiên đến mức sững người vài giây sau cô nhìn anh khó xử.
_ Lăng Bạch Ngôn, anh đang làm gì vậy hả ? còn không mau đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419763/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.