Chương trước
Chương sau
Lăng Bạch Ngôn sao một tháng dưỡng bệnh cuối cùng cũng khỏe lại và anh quyết định quay trở về tập đoàn làm việc.

Còn về phía Vương Gia, vì Thẩm Dao đã sinh con cho nhà Vương Gia nên hai ông bà Vương tụ quyết định tập mọi người trong nhà để bàn công chuyện.

Vương Tư Hạo ngồi dựa hẳn lưng vào thành ghế ánh mắt nhởn nhơ nhìn hai ông bà Vương lên tiếng.

_ Ba ! Mẹ ! hai người kêu gọi tụi con để nói chuyện gì vậy ?

Vương phu nhân không thèm nhìn đến hắn mà chỉ đưa mắt nhìn Thẩm Dao đầy ôn hòa.

_ Chuyện là như vậy...Tiểu Dao và Tư Truy cũng đã đăng ký kết hôn và huống hồ hai đứa cũng đã có con rồi nên ba mẹ quyết định tổ chức đám cưới cho hai đứa con

Nghe Vương phu nhân nói thế, Thẩm Dao thoáng chốc ngỡ ngàng ánh mắt tròn xoe nhìn bà ấy.

Sau đó cô lấy bình tĩnh lại và nhìn Vương phu nhân cười đáp :

_ Không cần phải làm đám cưới đâu mẹ ạ, chúng con chỉ cần đăng ký kết hôn là đủ rồi

Lời của Thẩm Dao vừa dứt liền nhận ngay ánh mắt không hài lòng nhìn cô khiến cho cô có chút căng thẳng.

_ Ách...sao mọi người lại nhìn con bằng ánh mắt đó thế ?

Vương phu nhân phản xạ kịp nên nhanh chóng nói.

_ Cái con bé ngốc này, con chỉ được mặc váy cưới duy nhất một lần trong đời thôi đấy Tiểu Dao

_ Mẹ nói đúng đó Dao Dao, em hãy trở thành một cô dâu thật xinh đẹp, thật lộng lẫy và luôn hạnh phúc

Vương Tư Truy nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy tay Thẩm Dao khẽ gật đầu với lời quyết định của Vương phu nhân.

Nghe anh nói vậy cô cũng rất vui mừng mà gật đầu :

_ Được, chúng ta sẽ tổ chức đám cưới

Nhận thấy sự đồng ý của cô khiến Vương Tư Truy và hai ông bà Vương cùng Vương Tư Hạo đều cảm thấy vui mừng, Vương phu nhân là người hứng khởi nhất.



_ Tốt lắm, vậy khoảng chừng một tuần nữa sẽ tổ chức đám cưới nhé

_ Mẹ, có phải nhanh quá rồi không ạ ?

Một tuần á ? như vậy quá nhanh, Thẩm Dao còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần làm cô dâu mà Vương phu nhân lại nói đám cưới sẽ diễn ra trong một tuần sau.

Nhưng Vương phu nhân thì lại lắc đầu bác bỏ.

_ Không nhanh, mẹ rất nôn nóng vào đám cưới của tụi con rồi

Nếu bà ấy đã nói vậy rồi thì cô không còn cách nào để phản kháng huống hồ tổ chức đám cưới nhanh như thế khiến cô có chút rất mong chờ.

...

Thấm thoát cái đã trôi qua một tuần, trong phòng cô dâu.

Thẩm Dao khoác lên người bộ váy cưới cổ A màu trắng hay bộ váy cưới này còn gọi là Váy Cưới Quốc Dân, nó khiến Thẩm Dao càng thêm nhẹ nhàng mềm mại hơn.

Nhìn mình trong gương mà trong lòng cô nàng không ngừng căng thẳng và hồi hộp, cô nàng đang không ngờ đến bản thân sẽ mặc váy cưới và sẽ trở thành vợ người đàn ông mà cô yêu.

Đang miên man suy nghĩ thì bất chợt phía sau nghe giọng nói của Tiêu Lạc.

_ Chà, Dao Dao nhà ta hôm nay quả là một cô dâu xinh đẹp nhất

Thẩm Dao khẽ xoay người nhìn Tiêu Lạc nhún vai nói :

_ Cậu đó, bớt nịnh nọt tớ lại đi tớ đang căng thẳng đây này

_ Đừng quá căng thẳng hãy thả lỏng người ra như vậy mới khiến trong người thoải mái hơn

Nghe vậy, cô nàng Thẩm Dao khẽ gật đầu sau đó hít thở thật sâu rồi khẽ từ từ thả lỏng cơ thể.

Khoảng nửa tiếng sau, cuối cùng Thẩm Dao được Thẩm lão gia dìu dắt đến bục lễ đường.



Bên trên lễ đường, trong lòng Vương Tư Truy không ngừng hồi hộp nhìn về phía Thẩm Dao.

Bước đến chỗ anh Thẩm lão gia đưa tay Thẩm Dao trao cho anh rồi giở giọng căn dặn.

_ Ba giao con gái của ba lại cho con, con phải hết sức trân quý con bé nếu ba nghe tin con khiến con bé tổn thương thì nhớ sau này con sẽ không có cơ hội gặp lại con bé

Vương Tư Truy vẫn luôn cẩn trọng nghe lời căn dặn từ bố vợ, sau đó anh nở nụ cười tự nhiên đáp.

_ Nghe ba vợ nói thế con lại càng thêm trân quý Dao Dao hơn, và con tất nhiên sẽ không khiến cho cô ấy chịu tổn thương bất cứ chuyện gì

_ Tốt, nghe câu trả lời kiên quyết của con vậy ba yên tâm hơn rồi

Thẩm lão gia dứt lời liền đi xuống dưới ngồi nhưng trong lòng ông vẫn cứ nao nao xúc động.

Dựa đầu vào vai Lăng Bạch Ngôn mà Tiêu Lạc không ngừng khóc vì cô quá xúc động vừa vui mừng cho Thẩm Dao.

Lăng Bạch Ngôn chỉ biết lắc đầu ngao ngán nhìn cô vợ của mình, sau đó đưa tay vuốt nhẹ lên má cô.

_ Ngoan, nín nào ! hôm nay là ngày trọng đại của Vương Tư Truy và Thẩm Dao sao em lại khóc

_ Hức...Tại em xúc động quá đấy thôi, bộ em muốn khóc lắm sao ?

Tiêu Lạc còn không quên đưa tay nhéo vào ngực chồng mình rồi hừ lạnh lên tiếng, anh thì chỉ biết nhịn cơn đau xuống mà trêu chọc cô.

_ Hên là hôm nay là ngày đám cưới đấy chứ nếu là ngày đám tang, anh còn không biết em sẽ khóc đến sưng cả mắt ấy chứ

_ Anh im miệng, không được nói những lời này trong ngày trọng đại

_ Được được anh ngậm miệng lại là được chứ gì ? thưa vợ yêu của anh

Tiêu Lạc không nói gì nhưng ánh mắt vẫn luôn lườm quýt lấy anh, khiến cho Lăng Bạch Ngôn cũng phải rén người.

Bất ngờ Lăng Bạch Ngôn cúi xuống ghé vào tai Tiêu Lạc thì thầm :

_ Anh đã chuẩn bị váy cưới thật lộng lẫy cho em rồi, vài ngày sau chúng ta sẽ cùng các con chụp ảnh cưới nhé, Vợ Yêu !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.