Hoàng Mạn Văn lại nói: "Tĩnh Hàm, con là nhân vật của công chúng, dù cho bây giờ đã kết hôn nhưng cũng không giống như người bình thường. Ngày thường phải chú ý nhiều chút biết không? Bằng không ảnh hưởng không tốt."
Bạch Ngưng dừng một chút, nói: "Con hiểu rồi, mẹ."
"Được rồi, vậy mẹ cũng không nói nữa, khi khác gặp lại."
"Vâng, con chào mẹ."
Bên kia cúp điện thoại.
Tay Bạch Ngưng từ từ rũ xuống, đưa điện thoại di động tách ra khỏi tai.
Người phụ nữ kia, Vu tiểu thư, bởi vì bị đám kí giả chụp ảnh hai lần, cho nên lùi hạn ký kết cùng hợp đồng Ngôn Lạc Quân. Mà bọn họ, đổ trách nhiệm này lên đầu cô.
Nhưng hai lần cô đều không ngờ tình huống lại biến thành như vậy.
Công ty hai nhà hợp tác, sao có thể vì chuyện nhỏ này mà chịu ảnh hưởng? Ai biết Vu tiểu thư kia nghĩ thế nào, trước kia Ngôn gia cùng Vu gia có quan hệ gì?
Dù như thế nào, bây giờ không thể nói với mẹ Ngôn Lạc Quân được nữa, không còn cách nào cả.
Buổi tối ăn xong cơm vừa trở về phòng, đã nghe được trêи lầu truyền tới tiếng đứa bé khóc. Cô đi theo tiếng khóc lên lầu, đi tới một căn phòng trẻ con trang trí ấm áp đáng yêu .
Bên trong phòng, Bác Thẩm đang ôm đứa bé dỗ dành, thấy cô đến cửa, liền nói: "Phu nhân, thật xin lỗi, tôi mới hòa sữa bột chậm một chút, tiểu thư không chờ được nên mới khóc. Có thể đang tức giận nên khóc đến bây giờ, cũng không chịu ăn."
Bạch Ngưng từ từ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-tong-tai/208013/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.