Bên ngoài, khi Bạch Ngưng vừa đưa Vu Nhược Tình vừa tới trước cửa tòa nhà "Lưu hành tiền duyên", thì di động của Vu Nhược Tình liền vang lên. Chỉ thấy cô lấy điện thoại di động ra, nhìn hồi lâu mới nghe.
"Alo, Phương Tuyền."
"Em. . . . . . ở cùng chị."
Không biết đầu kia điện thoại nói gì, chắc là chất vấn, Bạch Ngưng chỉ nghe cô sửa lời nói: "Ở cùng Ngôn phu nhân."
"Trước cửa Lưu hành tiền duyên."
"Ừ."
Vu Nhược Tình cúp điện thoại, nói: "Chồng tôi đến đón tôi bây giờ, hôm nay có thể không đi được rồi."
"À, không sao không sao, lát nữa một mình tôi đi dạo cũng được." Bạch Ngưng cười nói. Nghĩ thầm, vậy càng tốt không cần cô phí sức đi dụ dỗ nữa.
Bạch Ngưng cùng Vu Nhược Tình đứng trêи bậc thềm chờ. Khoảng một phút sau, chỉ thấy ánh mắt Vu Nhược Tình phức tạp nhìn một chiếc xe cách đó không xa, Bạch Ngưng đoán có lẽ đó là xe của chồng cô ấy. Nhưng nhìn ông xã tới sao lại có vẻ mặt như vậy?
Đang suy nghĩ bỗng một đứa bé trai từ bên cạnh xông tới, Bạch Ngưng vội nhường lối để không va vào đứa bé đó nhưng lại đâm vào Vu Nhược Tình khiến Vu Nhược Tình đang đứng trêи bậc thềm lảo đảo mấy cái, ngã xuống.
Bạch Ngưng sợ đến nỗi trắng bệch cả mặt vội chạy tới đỡ cô nói: "Nhược Tình, có sao không?"
Lúc này, một bàn tay mạnh mẽ lập tức đẩy cô ra, kéo Vu Nhược Tình lên.
Bạch Ngưng bị đẩy suýt nữa cũng ngã, cô chống tay đứng lên, vừa ngẩng đầu đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-tong-tai/1249633/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.