Tiểu Vy nằm trong phòng nghỉ của Vạn Minh. Sau khi anh giải quyết được mối thù năm xưa, liền cùng mọi người về phòng nghỉ ngơi. Vạn Minh bước vào phòng. Lúc này Tiểu Vy đã tỉnh, cô chùm chăn che kín đầu, cuộn tròn trong chăn như kén. Vạn Minh thấy vậy, anh mỉm cười đi đến bên giường và nói
- Tiểu bảo bối, trong đó không có oxi, em sẽ nghẹt thở mất.
-.....
- Em sao thế? Vạn Minh hỏi. Anh nhẹ nhàng kéo chăn xuống nhưng Tiểu Vy không cho. Thở dài, anh dịu dàng nói
- Anh không hề ghét em. Anh biết em trong sạch. Cơ thể lẫn linh hồn của em vẫn luôn thuộc về anh mãi mãi. Và, lúc đó anh cũng đến kịp, thế nên em chưa hề bị gì cả.
- Thật không? Lúc này Tiểu Vy mới ló mặt ra khỏi chăn và nhìn Vạn Minh
- Thật. Anh nói. Tiểu Vy nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm. Vạn Minh kéo chăn xuống, Tiểu Vy ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường.
- Còn mệt không? Vạn Minh quan tâm hỏi
- Hơi mệt thôi. Tiểu Vy trả lời. Anh mỉm cười, ôn nhu hôn lên trán nhẵn nhụi của cô. Tiểu Vy mỉm cười hạnh phúc, cô chui rúc vào lòng anh, cảm nhận sự ấm áp. Vạn Minh đang vuốt lưng cô, chợt anh hỏi
- Em có muốn đi bơi không? Chúng ta sẽ đi Bắc Kinh chơi. Sẵn đi thăm người bạn "cũ" và gửi thiệp mời đến dự đám cưới của Tiểu Liên - Quang Thành
- Đi bơi sao? Anh sẽ dắt em đi sao? Hai mắt của Tiểu Vy sáng lên
- Phải. Anh và mọi người đã lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-tong-tai-phuc-hac/740409/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.