Sáng hôm sau, Vạn Minh đưa Tiểu Vy đến bệnh viện để thăm Nam Quân. Lúc này anh ta đã tỉnh, hiện đang ngồi đọc sách mà Trịnh Tuyết đưa cho. 
- Yo, chào bạn hiền. Nam Quân nở nụ cười sáng chói 
- Ừ chào. Mới dậy sao? Vạn Minh hỏi 
- Dậy hồi 5 giờ rồi. Nè nè, cậu có mua quà cho tôi không? Nam Quân hỏi 
- Bị thương mà vẫn lắm mồm nhỉ? Có đấy. Vợ yêu của tôi có mua ít trái cây cho cậu này. Vạn Minh nói. 
- Hì, cảm ơn nhé. Tiểu Vy, em mua trái gì cho anh thế? Nam Quân hỏi. 
- Em mua dâu cho anh nè. Là dâu tằm đó. Tiểu Vy cười nói, sau đó đặt túi dâu tằm lên bàn. Nam Quân thấy vậy liền hớn hở lấy dâu ăn, anh vừa mở túi dâu ra, chuẩn bị lấy một trái ăn thì Trịnh Tuyết đi vào, cô đi đến giường, nhéo má Nam Quân 
- Nè nha, anh dám ăn vụng à? Anh có tin là em cho anh ăn dưa gang không? 
- Ai da, ai da, đau anh. Trịnh Tuyết, đau quá. Tha cho anh đi mà. Anh không ăn dâu nữa, tha cho anh đi. Nam Quân cầu xin Trịnh Tuyết. Cô ngắt má anh một cái thật mạnh rồi thả anh ra. Nam Quân xoa xoa má mình, khóc huhu. Tiểu Vy đứng kế bên Vạn Minh, cô cố nín cười, kéo Vạn Minh rời đi. 
Trịnh Tuyết mở hộp cháo lươn ra, cô nói 
- Ăn sáng xong rồi muốn ăn gì thì ăn. Nè, há miệng ra. 
- A ~~~. Ngon thật đấy. Nam Quân ngoan ngoãn mở miệng ra, anh sung sướng tiếp lấy muỗng cháo của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-tong-tai-phuc-hac/740389/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.