Vài ngày sau, Vạn Minh nhốt Tiểu Vy ở nhà. Mọi hoạt động của Tiểu Vy đều bị hạn chế, vì thế cô đâm ra chán nản. Ăn thì có người đưa tận miệng. Muốn chơi thong thả một mình thì cũng chả được. Xung quanh lúc nào cũng là bốn bức tường. Cô có phải là công chúa cấm cung đâu chứ!!!. 
Buổi sáng thứ tư tại biệt thự Nguyễn gia, Vạn Minh đang ngồi đọc báo, còn Tiểu Vy thì xem TV. Mà thực sự thì cũng không hẳn là coi TV nữa, chiếc TV bật lên chỉ để làm cảnh cho đẹp thôi. Cái chính là từ nãy giờ Vạn Minh đang đau đầu với tiểu bảo bối của anh. Anh muốn dành thời gian ở nhà để chăm sóc cho cô nhưng bây giờ thì sao? Anh hối hận rồi. Nhìn cái người đang chu môi mè nheo kia, anh lắc đầu ngán ngẩm 
- Minh.....Minh......Minh.....đi mà....tại sao em không thể chứ? Minh.... 
- Tiểu Vy, anh nói mà em không hiểu sao? Em phải ở nhà, không được đi làm. Anh không muốn em xảy ra chuyện đâu. Vạn Minh nói 
- Aaa, em muốn đi, muốn đi. Tiểu Vy lắc lắc cánh tay anh. 
- Không có đi đâu cả. Vạn Minh thẳng thừng nói 
- Aaaa, tôi ghét anh. Ngàn vạn lần ghét anh. Aaaa. Tiểu Vy nằm lăn lộn dưới sàn lạnh, hai tay hai chân liên tục đá chỗ này, đánh chỗ kia. Miệng không ngừng ca cẩm. 
- Tiểu Vy. Vạn Minh gọi tên cô 
- Aaaa, anh không có quyền gọi tôi là Tiểu Vy. Chỉ người tôi thương mới được gọi tôi là Tiểu Vy thôi. 
- Tùy cô nương. Vạn Minh nói xong liền giở tờ báo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-tong-tai-phuc-hac/256047/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.