Vạn Minh ngồi yên đó. Anh vẫn không hề nhúc nhích. Mắt vẫn chăm chú nhìn điện thoại. Sau 15", điện thoại của Vạn Minh reo lên. Anh không do dự liền nghe máy
"- Alo, Vạn Minh. Là tớ. Bá Thiên nói
- Tiểu Vy đâu? Vạn Minh hỏi
- Bọn tớ đã xác định đuọc vị trí của họ. Họ hiện đang ở một căn nhà cũ kĩ gần ngoại ô thành phố.
- Đến đó ngay lập tức. Vạn Minh ra lệnh.". Anh cúp máy, mặc áo khoác vào, rồi đá cửa chạy xuống tầng hầm lấy xe. Lái xe đến chỗ của Bá Thiên, anh hỏi
- Đã chuẩn bị xong chưa?
- Rồi. Bá Thiên trả lời
- Tốt! Chúng ta đi thôi. Vạn Minh lái xe phóng như bay đến đó. Những người còn lại cũng nhanh chóng chạy theo anh
Tại căn nhà cũ kĩ gần như sắp xập tại ngoại ô thành phố, Tiểu Vy và Như Ý nằm trong một góc phòng. Tay chân đều bị trói chặt. Miệng bị bịt một sợi vải trắng dơ bẩn. Tiểu Vy khẽ cựa mình. Cô từ từ mở mắt ra thì hoảng hồn. "Đây là đâu?". Tiểu Vy nhìn xung quanh. Căn phòng này không có một chút ánh sáng, và.... Cô còn ngửi được mùi ẩm mốc trong căn nhà này. Vừa ẩm mốc, vừa ẩm ướt. Thật bẩn!!!
Tiểu Vy nhìn sang bên cạnh thì thấy Như Ý. Cô cố gắng kêu Như Ý nhưng, hiện giờ miệng đang bị sợi vải dơ này bịt kín thì làm sao mà nói. Cố gắng nhích người qua, khuỷu tay cô gõ nhẹ vào đầu Như Ý.
Như Ý tỉnh dậy. Cô mở mắt và nhìn xung quanh. Chợt cô nhìn Tiểu Vy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-tong-tai-phuc-hac/256045/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.