Hôm sau, Dạ Minh quả thực đã rời đi từ sáng sớm. Tới khi Tần Lam xuống ăn sáng, cô mới biết chuyện này. Cô không quan tâm tới một người ngoài như hắn cho lắm, vừa ăn sáng, cô vừa rảnh rỗi đọc báo. Trước đây thấy Tiêu Dực thường có thói quen như vậy, bây giờ cô cảm thấy điều này cũng có chút thú vị.
Lật thêm vài trang báo nữa, Tần Lam nhìn thấy có tên của mình ở trên đó. Bài viết nói về "Công tử X - Đại thần mới nổi" cùng với rất nhiều lời khen hoa mỹ. Ôi chà, cô không nghĩ ở thế giới này lại có nhiều người ngưỡng mộ cô tới vậy, càng đọc càng cảm thấy tâm tình của mình tốt lên mà.
À đúng rồi, cô nhớ tới Doãn Mạt cũng là một tác giả. Vậy thì cô có thể cùng rủ cô ấy để "kiếm tiền" rồi. Hê hê, đây chắc chắn sẽ là một phi vụ có hời, bởi vì văn học ở thời đại này vô cùng được ưa chuộng. Ngoài ra, thế giới này cũng không có điện thoại thông minh hay các thiết bị điện tử khác, cho nên con người lúc rảnh rỗi chỉ có thể đọc sách báo mà thôi.
Dù ở đâu đi chăng nữa, kiếm tiền vẫn là quan trọng nhất. Có câu, có tiền là có tất cả mà. Tới bây giờ Tần Lam vẫn đang tích góp từng chút một, chờ tới thời cơ chín muồi, cô sẽ rời khỏi thành phố R.
Bởi vì cô biết rõ bản thân không thuộc về một nơi nào ở trong thế giới này cả. Muốn quay trở về thì phải không ngừng tìm tòi và nghiên cứu, chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-thong-soai-dai-nhan/455770/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.