(44)
Phủ thống soái...
Không cần nhìn Tần Lam cũng biết Tiêu Dực đang tức giận cỡ nào, trên đường trở về anh cứ im lặng không nói gì cả, bầu không khí trong xe vô cùng lạnh lẽo và ngột ngạt. Cô cũng âm thầm chuẩn bị sẵn tâm lý để đón nhận cơn tức giận của anh rồi, ban nãy anh không mắng cô luôn là vì còn muốn giữ lại một chút thể diện cho cô.
Dù sao thì, cũng là cô nói dối anh rồi lén lút chạy tới chỗ Lạc Hy, anh có thể không tức giận sao?
Tiêu Dực ra lệnh cho tất cả quân sĩ và người hầu ra ngoài, đóng cửa lại, chỉ còn cô và anh. Cô hít một hơi thật sâu để lấy hết dũng khí, mở miệng trước:
- Thống soái, em biết anh đang giận em. Em sai rồi, mong anh trách phạt...
Khuôn mặt Tiêu Dực vẫn cứ lạnh tanh như cũ, anh nheo mắt nhìn cô chằm chằm, khiến cho cô cũng hơi run. Một giây sau, anh mới rời tầm mắt khỏi cô, lạnh giọng chất vấn:
- Không phải bảo tới thăm Yên Hạ bị ốm sao, vì sao lại xuất hiện ở chỗ Lạc Hy?
Ban nãy Tiêu Dực đã trừng phạt những người muốn giở trò với Tần Lam, ngay cả Lạc Hy anh cũng cảnh cáo, nhưng không có nghĩa là Tần Lam có thể an toàn thoát nạn. Bọn họ là bọn họ, cô là cô. Chuyện cô làm sai, không ai có thể chịu phạt thay cô cả.
Tần Lam mặc dù đang run sợ, nhưng cô vẫn cố gắng trấn tĩnh bản thân mình, bắt đầu diễn kịch:
- Là em không muốn thấy mối quan hệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-thong-soai-dai-nhan/455752/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.