(33)
Đến cuối cùng, Ân Nhi vẫn bị thẳng thừng đuổi ra khỏi cửa mà không chút thương tiếc. Cô ta hậm hực dậm chân, nhưng cũng không dám làm gì quá đáng bởi vì Tiêu Dực thực sự rất đáng sợ. Anh từ đầu tới cuối đều toả ra hàn khí lạnh lẽo, khiến cho người ta không dám lại gần. Chỉ một ánh mắt cảnh cáo của anh cũng đủ doạ người rồi, chứ nói gì tới lúc anh thực sự ra tay chứ?
Chuyện này đối với phụ nữ ở thời đại này mà nói là một chuyện quá mất mặt, Ân Nhi đương nhiên cũng không ngoại lệ. Đường đường là thiên kim tiểu thư Ân gia, lá ngọc cành vàng, đàn ông theo chân đếm không xuể, vậy mà lại bị thống soái từ chối. Cô ta nhất thời không thể nào chấp nhận được sự thật này, trong lòng càng quyết tâm phải có được Tiêu Dực.
- Hừ, bổn tiểu thư ra lệnh cho các người giữ bí mật chuyện này!
Nhìn thấy đám thuộc hạ của Tiêu Dực vẫn còn đứng đấy, Ân Nhi cảm thấy xấu hổ vô cùng, lập tức hắng giọng đe doạ. Đương nhiên người của phủ thống soái chẳng việc vì phải sợ một Ân gia cả, chỉ có điều đám thuộc hạ cũng cảm thấy tội nghiệp cho cô ta, nên mới không bàn tán gì. Lúc được đưa đến khuôn mặt cô ta hớn hở thế nào, tới lúc bị đuổi đi, trông cô ta rất buồn cười.
Không ai làm khó Ân Nhi, để cho cô ta rời đi. Bước ra khỏi cánh cửa này thì cũng đồng nghĩa với việc mọi chuyện sẽ trở thành bí mật, Ân Nhi cũng không phải lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-thong-soai-dai-nhan/455741/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.