(25)
Những ngày tiếp theo, đối với Tần Lam quả thực là những ngày bình yên hiếm có. Cô đã sớm quen với việc Tiêu Dực thường xuyên bận rộn không về nhà rồi, một mình cô ở trong phủ lớn vô cùng thoải mái, không cần phải lo nghĩ hay nhìn sắc mặt của anh để sống.
Nhưng trong nhà lại nhiều nữ người hầu, mà cứ nhiều người là nhiều miệng. Cho nên thi thoảng cô nghe thấy người hầu xì xào bàn tán lớn nhỏ, rằng thống soái đang ở cùng với Lạc tiểu thư nên mới không trở về, rồi còn có người nói vợ lẽ như cô thật đáng thương khi bị ghẻ lạnh như vậy. Mới mấy hôm trước cô còn được sủng ái lên tận mây xanh, bây giờ có lẽ thống soái đã chán ghét cô rồi nên mới không buồn về nhà. Đủ thể loại những lời khó nghe, cô đều nghe thấy hết.
Vú nuôi ở bên cạnh Tần Lam, nhìn thấy đám người hầu tụ tập lại bàn tán, bà ấy lập tức nghiêm giọng quát:
- To gan, dám ở sau lưng dì thứ mà bàn tán, các người không cần mạng nữa à?
Đám người hầu bị câu nói của vú nuôi doạ cho hồn bay phách lạc, vội vã quay người lại, tập trung tới trước mặt vú nuôi và Tần Lam, nhìn ai ai cũng sợ sệt tới mức khuôn mặt tái mét:
- Dì thứ, chúng tôi biết lỗi rồi ạ, xin cô tha mạng...
Tần Lam chỉ nhìn lướt qua bọn họ một lượt, sắc mặt cũng chẳng thay đổi gì. Chính vì vậy nên đám người hầu càng lo sợ hơn, bởi vì khí thế của Tần Lam lúc này chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-thong-soai-dai-nhan/455733/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.