(16)
Tần Lam lại không có ý định bỏ cuộc nhanh như vậy, cô nghe giọng điệu tức giận của anh, liền lập tức giả bộ oan ức cầu toàn:
- Những người phụ nữ kia của anh đều đã rời khỏi thành phố R rồi, sao em lại không được phép chứ? Lạc tiểu thư có vẻ như rất hung dữ, em thật sự rất sợ...
Thấy Tần Lam vẫn tiếp tục cố chấp, Tiêu Dực sắc mặt khó tin. Anh đã nói với vậy rồi mà cô vẫn chưa hiểu hay sao? Chẳng nhẽ cô nghĩ anh không đủ mạnh để bảo vệ cô?
Càng nghĩ, anh lại càng thấy cô chỉ đang dùng Lạc Hy ra để kiếm cớ:
- Rốt cuộc tôi có chỗ nào khiến cho em ghét bỏ tôi tới mức muốn rời khỏi tôi?
Giọng điệu của Tiêu Dực đã bắt đầu trở nên lạnh lẽo, mất kiên nhẫn khi nhìn liên tục cô làm trò. Cô cố gắng giữ bản thân mình bình tĩnh lại, đã diễn rồi thì phải diễn với cùng, cô liền ôm lấy anh mà nũng nịu:
- Thì... anh muốn kết hôn với Lạc tiểu thư, anh còn đưa bài báo cho em, chẳng phải là đang ngấm ngầm ý muốn đuổi em đi sao? Em biết cả rồi, anh đừng có chối nữa.
Tiêu Dực tỏ ra nghi ngờ chính cả khả năng ngôn ngữ của mình, rõ ràng anh đã giải thích rồi mà, thế mà cô vẫn chưa hiểu?
Lần này anh không giải thích nữa, chỉ hỏi vặn lại một câu:
- Tôi có ý đó sao?
Tần Lam cảm thấy tâm tình của Tiêu Dực có vẻ như đã tốt lên, sự lạnh lẽo ban nãy không còn nữa. Trong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-thong-soai-dai-nhan/271397/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.