“Nào, Nhược Hy Ái Vi muộn rồi về thôi, chút lại có ma ra bắt cậu thì tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy…” Phong Minh Quân cất chiếc điện thoại vào túi quần tiến lại phía cô.
“Chán thế …” Nhược Hy Ái Vi bĩu môi nhìn anh
“Ngoan, mốt tôi dẫn đi xem tiếp” Phong Minh Quân khẽ xoa đầu cô.
“Mai là về rồi mà.” Nhược Hy Ái Vi gương mặt buồn hiu nhìn anh.
“Đâu nhất thiết là mình phải ở đây mới xem được.” Phong Minh Quân cúi đầu xuống gần mặt cô mà nói.
“Cậu còn biết chỗ nào ngắm sao nữa hả.” Nhược Hy Ái Vi ngẫn ngơ hỏi.
"Đúng rồi, nếu cậu ngoan chịu đi về lều ngủ thì tôi sẽ dẫn cậu đi.
“Nhất trí ạ.:” Nói xong Nhược Hy Ái Vi vui vẻ tung tăng đi về lều ngủ.
Anh thấy cô dễ thương mà cười!
————————
Sáng hôm sau!
Mọi người đã thức dậy từ sớm, để thu xếp hành lý và cùng nhau ăn sáng để về lại Thượng Hải.
Một ngày ngao du ở khu vườn hoan dã để cắm trại, ai nấy đều thích thú và có những tấm ảnh rất đẹp.
“Mấy em tranh thủ, để đúng giờ lên xe về lại Thượng Hải nhé!” Cô Giám Thị nói.
“Thưa cô, ba em có cho xe riêng đến đón em rồi ạ.” Phong Minh Quân nói.
Dương Uyển Nhi thấy có cơ hội liền đi lại chỗ anh, Nhược Hy Ái Vi và Chương Tử Di ngẩng cao đầu xem cô ta định làm gì.
"Cậu cho tớ đi chung với cậu được không? " Dương Uyển Nhi cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-phong-tong/3612209/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.