Hôm ấy trong quán bar bà gặp được Nhược Hạo Nhiên, chàng trai da trắng gương mặt ưu tú, bà lại bị hút hồn về đôi mắt long lanh của ông.
"Chào em, có thể uống với tôi một ly không? " Nhược Hạo Nhiên đi lại bàn hỏi Bạch Diệu An.
"Không thành vấn đề.
Cả hai lại chả để ý gì nhiều cứ uống và uống, nhảy cùng nhau khi cả hai sĩn ngoắc cần câu mới nắm tay nhau đi vào khách sạn.
Đêm hôm đó cả hai không chịu nỗi đã vồ vào nhau, cả hai lại có một đêm nồng say với nhau.
Trong căn phòng lúc ấy chỉ có tiếng rên rỉ và thở dốc của cả hai.
————
Sáng hôm sau.
Cả hai tỏ ra vẻ bình thường chả bất ngờ gì cả hai ai về nhà nấy.
"Em có thể cho tôi biết tên em không?
"Không thể đâu anh yêu à, tình một đêm mà thôi " Bạch Diệu An cô quay lại nói còn hôn một cái vào môi anh để tạm biệt.
Đúng! Cô ấy chỉ coi đó là tình một đêm.
Nhược Hạo Nhiên lúc ấy ngồi trên giường thân hình sáu múi vạm vỡ phơi bày ra chưa bận áo mà cười khảy anh lại thấy chiếc vòng tay cô đánh rơi, đêm qua mãnh liệt đến nỗi cả hai phải cởi cả trang sức ra, bà lại quên đeo vào.
"Bạch Diệu An! " Nhược Hạo Nhiên anh nhìn mặt bên trong chiếc vòng thì có khắc tên cô.
Đó là chiếc vòng Phong Thần Vũ đặt làm thiết kế riêng cho cô đặc biệt anh còn khắc tên cho cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-phong-tong/3471814/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.