Sáng hôm sau
Hạ Như Ân ngủ một giấc ngon tới sáng , cô ưỡn ngừoi qua lại mà phát ra tiếng rên yêu kiều , cô không để ý ngừoi đàn ông kế bên đã thức dậy tùe sớm chống tay nhìn mình
"Mới sáng mà em đã quyến rũ tôi rồi à ..
Hạ Như Ân giật mình vội rụt tay về ..
"Anh, anh dậy lúc nào vậy
"Từ lúc sớm ngắm nhìn em và cả thân thể trắng nõn kia rồi..
"Anh là đồ lưu manh.." Hạ Như Ân quên cả mình chần như nhộng không mảnh vải nào trên ngừoi , cô lấy tay che chắn hai bầu ngực đang nhấp nhô
"Em có biết buổi sáng sinh lực của người đàn ông rất chàn trề không..
"Thì sao?" Cô ngẩng mặt lên nhìn anh mà hỏi..
"Nếu tôi đoán không sai thì giờ này em trai em đã đi học mà phòng ông bà thì đang còn ngủ phòng trên lầu , bố mẹ thì ra ngoài từ sớm rồi
"Gì , bố mẹ tôi đi đâu..
"Tôi thức từ sớm , xuống nhà rót nước uống thì bố mẹ em bảo là đồ ăn nấu xong hết rồi , bố mẹ có việc nên ra ngoài từ sớm rồi , tối mới về lận ..
"(Bố mẹ tôi mà anh gọi như bố mẹ anh , ngọt sớt) Hạ Như Ân nói nhỏ trong miệng
"Em bảo gì cơ
"Không không có , mấy giờ rồi ..
"6h30
"Còn sớm ngủ thêm xíu nữa.." Hạ Như Ân định kéo chăn lên đắp ngủ thêm tí nữa .
Phong Thần Vũ lật ngừoi cô qua nằm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-phong-tong/2729635/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.