Một tuần trôi qua!
Những chiếc lá mua thu đá rơi xuống những con đường rộng lớn kia.
Hạ Như Ân mỉm cười những ra ngoài , những cơn gió lại nhẹ nhàng thổi qua , dưới sân vườn là cậu bé đang vui đùa chạy giỡn với các cô bảo mẫu.
Phong Thần Vũ tiến lại ôm từ đằng sau lưng cô , mọi thứ chuẩn bị cho hôn lễ cả hai đã gần chuẩn bị xong , chiếc váy cưới lung la lung linh tự tay cô thiết kế đang được may vá cẩn thận .
"Vợ làm gì đấy? " Phong Thần Vũ ôm lấy chiếc eo , đặt đầu lên vai cô mà hỏi.
"Anh nhìn đi thằng bé rất vui đấy, khi ở Pháp thằng bé cũng rất vui nhưng chưa bao giờ em thấy thằng bé cười tươi như vậy.
"Anh biết chứ, cuộc sống của em và con đã từng bị anh làm tổn thương đến hai mẹ con , sau này và sau này anh sẽ không bỏ rơi hay làm mẹ con em buồn thêm một lần nào nữa" Hạ Như Ân nở một nụ cười hạnh phúc cô quay qua hôn lấy anh một cái.
Anh được hôn thì liền thích thú , anh càng ngày hôn sâu hơn, cô biết rõ anh khi hôn lâu như vậy là sẽ chuẩn bị đưa cô lên giường.
Hạ Như Ân nhanh hơn anh một bước, cô đã đẩy anh ra chặn lấy miệng anh
"No no no, không được đâu.
"Tại sao chứ , bà dì em có tới đâu" Phong Thần Vũ thản nhiên nói , vì biết rõ cô đúng lịch đúng ngày mới tới kì k.inh nguyệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-phong-tong/2729533/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.