Sang hôm sau lúc chuẩn bị khởi hành hắn xuata hiện với một gương mặt lạnh lùng chẳng thèm nhìn cô lấy một cái, sau khi chia tay mọi người Anh Nhiên cũng lên chuyên cơ sau đoa cất cánh bay đi.
Ở trên chuyên cơ Lãnh Phong chẳng nói nói chuyện cứ chăm chăm nhìn vào chiếc máy tính bảng cũng không thèm quan tâm cô. Anh Nhiên thấy tâm trạng hắn không tốt cũng không dám nói năng gì chỉ im lặng ngồi đó mà cúi đầu lâu lâu lại ngước mắt lên nhìn hắn lại bât gặp ánh mắt lạnh băng như muốn giết người cô lại vội cúi đầu chẳng dám nhìn nữa. Chẳng biết là ai lại chọc giận hắn nữa.
Anh Nhiên lúc này đang lo lắng không biết hắn có giận cá chém thớt mà trừ tiền lương của cô không nữa. Cảm thấy hắn đứng là một người kì lạ hôm qua còn thấy vui vẻ hôm nay lại trở thành tảng băng rồi. Bầu không khí lúc này ngột ngạt vô cùng khiến chẳng thể nào vui vẻ được, cô đã rất mong chờ nhưng hôm nay thấy tâm trạng hắn như vậy đang rực lửa cũng phải dập tắt.
Anh Nhiên lấy hết dũng khí, nhưng lúc nói ra thì giọng điệu lại vô cùng nhỏ nhưng cũng đủ cho hắn nghe thấy.
“Cậu chủ có chuyện gì không vừa lòng sao ạ? Nếu tôi làm sai chuyện gì mong cậu chủ chỉ rõ để tôi có thể sửa đổi ạ”
Lãn Phong rời mắt khỏi màn hình thấy cô cứ khép nép, sợ sệt liền lạnh giọng trả lời
“Lúc em đến đây làm việc đã nghe rõ hết các quy tắc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-ong-trum-mafia/2847903/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.