Anh Nhiên thức dậy với một cái đầu hơi đâu nhức cô dùng tay xoa thái dương của mình tự nói một mình
“Sao hôm qua mình về được nhà nhỉ?, lại còn thay đồ nữa, sao chẳng nhớ gì cả. Mấy giờ rồi nhỉ”
“8 giờ sáng rồi”
Hắn đứng ở của từ lúc nào ánh mắt của hắn cứ dán lên người cô khiến cô ngại ngùng.
“Trưica đây em có hay uống rượu hay đi nhậu với bạn bè không?”
Anh Nhiên nhìn hắn với vẻ mặt đầy thắc mắc nhưng vẫn trả lời câu hỏi của hắn
“Không có rất ít khi bạn bè rủ đi nhậu mà tôi đi cho dù có đi thì cũng chỉ nhìn người khác uống thôi “
Hắn hỏi cô bằng giọng đầy chất vấn
“Thật không?”
“Thật mà tôi không nói dối anh đâu”
Nghe được câu trả lời của cô hắn có vẻ hài lòng nhìn cô mà nói
“Nếu hôm qua không có tôi thì chắc em đã bị người ta bắt đi từ lâu rồi, không ngờ tửu lượng của em lại thấp như vậy”
Anh Nhiên nghe thấy những lời hắn nói như vậy liền cảm thấy biết ơn hắn
“Cảm ơn.”
Thấy cô như vậy hắn liền trêu chọc cô
“Em nói gì tôi chưa nghe rõ”
“Cảm ơn anh vì đã đưa tôi về”
Lãnh Phong liền tiến đến ngồi lên giường đối diện với cô rồi nói.
“Tôi không thích những lời nói mang tính chất xã giao như vậy, em làm gì thiết thực hơn đi”
Anh Nhiên bối rối hỏi hắn
“Vậy anh muốn tôi làm gì?”
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-ong-trum-mafia/2847895/chuong-27.html