- Hôm nay mày đến không mang theo vợ mày sao?! - Khinh Hắc cười đểu giả.
- Mày muốn gì!? - nhắc đến Thần Nhi anh có chút không an tâm.
Khẩu súng lạnh ngắt chỉa thẳng vào trán Thành Vương.
- Tao hôm nay chính là trả thù ba tao! Người đã quỳ xuống cầu xin mày tha mạng nhưng mày vẫn lấy mạng ông ấy.
- Khinh Hắc nghiến răng. - Bảo bối! Sang đây được rồi!
Một bóng dáng trong âu phục màu trắng nhanh chóng tiến về phía Khinh Hắc ôm lấy cánh tay hắn, không ai khác chính là Nhạc Luân.
Thành Vương nhếch môi. Không ngờ anh lại bị chính người của mình phản bội. - Ra là thế này sao? Người yêu? Hửm!?
- Xin lỗi lão đại!! - Nhạc Luân cúi mặt.
- Xin lỗi cái gì?! Em còn xin lỗi hắn sao!? - Khinh Hắc tức giận.
Thành Vương xoay người, thủ pháp nhanh chóng, khẩu súng giờ đã nằm trong tay anh, Thành Vương híp mắt, khẩu súng trong tay anh nhắm thẳng vào Khinh Hắc.
Đoàng!!
Âu phục trắng nhuốm một màu đỏ tươi.
- Nhạc Luân!!!!! - Khinh Hắc không tin vào mắt mình chạy đến ôm Nhạc Luân vào lòng.
- Thành Vương! Tao không tha cho mày đâu.
- Bắt nó! Trở về xử lý!! - Thành Vương lệnh vừa đưa xuống, từ đâu những thân màu đen đã xuất hiện.
Khinh Hắc nhanh chóng ra đòn, quyền cước của hắn so với năm đó đã nâng lên rất nhiều, thuộc hạ của anh cũng đã gục hết, hắn cũng hao tổn không ít sức lực.
Khinh Hắc thở dốc nhìn kẻ đối diện. Nếu giờ giao chiến với Thành Vương anh chắc không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-co-dai-nhan/542097/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.