Cốc! Cốc! Cốc!
- Vào đi! – Thành Vương buông đũa, đan tay lại.
- Tổng tài! Phu nhân! – Simon cung kính cúi đầu chào.
Thành Vương khẽ nhíu mày. – Có chuyện gì?
- Chào anh! – Thần Nhi mỉm cười chào.
- Tổng tài...có thể cho Phu nhân làm nữ chính trong bộ phim của tôi được không!? – Simon nhìn anh mang đầy vẻ thành khẩn rồi hướng đôi mắt đó về phía Thần Nhi.
- Không! Đừng bắt tôi phải nhắc lại lần nữa! – Thành Vương một lời ban xuống.
- Vâng! Xin lỗi tổng tài, vậy không làm phiền tổng tài và phu nhân , tôi đi trước!
Nói rồi Simon mang đầy vẻ thất vọng ra khỏi phòng Chủ Tịch.
Anh chỉ ăn có 15p mà cô đã ngủ mất. Nhìn một thân nhỏ màu trắng nằm trên sofa anh khẽ cười. Cởi áo khoác tiến lại gần khẽ choàng lên người cô, anh vừa quay đi :
- Không! Buông tôi ra....buông tôi ra! Vương! Cứu em với! – Thanh âm tội nghiệp vang lên, hai hàng lệ tuôn rơi!
Anh ngay lập tức ôm cô vào lòng. – Ngoan! Có anh ở đây! Em làm sao vậy!? Mơ thấy ác mộng sao?!
Đôi mắt ướt đẫm mở ra, trước mặt cô là gương mặt quen thuộc, cô cố gắng nép sát người vào anh, cô sợ, sợ lại bị tên đàn ông nào chạm vào người cô!
- Em làm sao vậy? – Thành Vương nhìn cô lo lắng.
- Đừng để ai đến gần em có được không!? – cô vẫn ám ảnh từ lúc ở cùng với Viên Trang Đào nên từ lúc đó cô không muốn nam nhân nào lại gần cô trừ Thành Vương.
Anh siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-co-dai-nhan/542085/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.