- Buông ra!! Tôi muốn đi về!! – Thành Vương kéo tay cô làm cho cô khó chịu.
- Tại sao em phải đi!! – Thành Vương kéo cô lại, ôm vào lòng và nhẹ nhàng nói vào tai cô.
- Tôi không muốn đi với anh!! – cô buông một câu lạnh lùng rồi vùng khỏi anh và chạy đi.
Cô chạy, chạy, chạy cho đến khi cơ thể mệt lã ngồi phủ phục trên ghế đá công viên. Cô ngồi và bắt đầu khóc, cô khóc rất nhiều. Tại sao? Tại sao? Cái lý do quái gở gì cô lại bận tâm và buồn vì câu nói của họ? Và tại sao? Tại sao cô lại thích anh ta?!!
- A – cô giật mình vì có một vòng tay ôm mình từ phía sau
- Này cô em!! Làm gì mà ngồi có một mình thế này!! – một tên sắc lang xuất hiện trước mặt cô.
- Anh...anh...anh mà đến gần là tôi la lên đấy!! – cô sợ hãi trong lòng.
- Cô em!! Em cứ việc la!! Chẳng có ai có thể cứu được em ở cái công viên này cả!!
Tên sắc lang tiến lại gần cô, cô càng thụt lùi, càng lúc cô càng bị dồn đến gần tường.
- Á!! – cô nhắm tịt mắt lại
1s
2s
3s
Cô mở mắt ra....
OMG...tên sắc lang khi nảy đã nằm bẹp dưới đất. Trước mặt cô bây giờ chỉ có một người.....chồng cô.!!
Nhìn thấy anh trong lòng cô dâng lên một nỗi vui mừng nhưng lại quay phắt người đi.
Thành Vương tiến lại ôm cô từ phía sau:
- Nói cho anh nghe!! Tại sao lại không muốn đi với anh?!
Cô gỡ tay anh ra, xoay người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-cua-co-dai-nhan/542078/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.