Hàn Thiên Lãnh lái xe nhanh nhất có thể để về biệt thự, anh không biết đã vượt qua bao nhiêu đèn đỏ để về kịp, chỉ mong cô sẽ chưa phát hiện ra chuyện gì. 
"Két" Anh thắng gấp lại trước cửa biệt thự rồi chạy vào trong nhà, quản gia thấy anh liền nói. 
- "Thiếu gia, cậu về rồi sao?" 
Hàn Thiên Lãnh hỏi bà:"Mộc Nhiên đâu?" 
Quản gia nói:"Cô ấy đang trên phòng." 
Anh bỏ qua quản gia rồi chạy lên phòng ngủ, anh mở cánh cửa ra. 
- "Mộc Nhiên?" Anh gọi tên cô, nhưng không có ai, anh liền đi vào phòng tắm. 
- "Mộc Nhiên?" Trong phòng tắm cũng không có ai. 
Anh chạy sang thư phòng. "Cạch" Cánh cửa mở ra, anh nhanh chóng đi vào bên trong. 
Bên trong thư phòng hơi tối, ít ánh sáng yếu ớt từ buổi chiều chiếu qua rèm cửa, anh nhìn thấy Mộc Nhiên đang ngồi xổm dưới mặt đất. 
Vai cô khẽ run, mái tóc che đi gương mặt cô. 
Hơi thở anh dần nặng nề hơn, có lẽ anh đã không kịp rồi. 
- "Mộc Nhiên?" Anh khẽ gọi cô rồi chạm vào vai cô. 
Mộc Nhiên ngẩng đầu lên, gương mặt cô trần đầy nước mắt, đôi mắt đỏ hoe, cô đang khóc, đấy là những gì anh cảm nhận được. 
Anh nhìn xuống dưới đất, giấy kết quả kiểm đang nằm ở đó. 
Tim anh như thắt lại, cuối cùng cô cũng đã biết rồi, Mộc Nhiên nấc nghẹn lên. 
Cô không nói điều gì cả, toàn thân cô lạnh ngắt, nhưng nước mắt cô lại rất nóng, như thể có thể làm đảo lộn mọi cảm xúc của anh. 
Anh nắm lấy tay cô, kéo cô vào lồng ngực của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-be-cua-tong-tai-ac-ma/654299/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.