Mộc Nhiên mua hoa quả đến mộ của cha mẹ anh trước khi rời khỏi nơi này, cô thắp nén nhang cho họ.
Nói chuyện một lúc rồi cô chuẩn bị rời đi.
- "Hai bác, cháu đi đây ạ?".
Cô cúi đầu xuống chào họ, bỗng có một chiếc khăn ướt che mũi và miệng cô lại.
- "Ưm....ưmmmm" Mộc Nhiên cố gắng giãy giũa, khó khăn hít thở.
Hai tay cô quơ loạn xạ lên không trung, người đàn ông phía sau khá khó khăn vì phải dùng sức giữ như vậy trong ba phút, đến khi thuốc mê ngấm, Mộc Nhiên bất tỉnh rồi bị người đàn ông kia vác đi.
Để lại túi xách của cô.
Hàn Thiên Lãnh vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho cô, nhưng anh chỉ nhận lại được giọng nói vô cảm của tổng đài.
Anh lái xe đến mộ của cha mẹ mình, theo con đường nhỏ anh chạy vào trong.
Anh nhìn thấy hoa quả đều được thay mới, nhang vẫn đang cháy.
Bên cạnh là túi xách của cô, anh cau mày mở túi xách ra, bên trong là điện thoại và hộ chiếu, thẻ ngân hàng. Cô có ý định rời đi sao?
Nhưng nếu rời đi tại sao cô để lại túi xách. Anh nhìn dưới đất thấy nhiều dấu giày....
Tim anh trùng xuống, không lẽ cô bị người khác bắt cóc.
Anh chạy ra xe gọi điện cho Hắc Bạch Lam:"Sai người điều tra Mộc Nhiên giúp tôi, có lẽ cô ấy bị người khác bắt đi rồi".
Sau đó anh lái xe gần nghĩa trang xem có vết tích gì không?
Mộc Nhiên bị mang đến một hòn đảo ít người qua lại, cô bị bịt mắt và bị trói lại.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-be-cua-tong-tai-ac-ma/654284/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.