Mộc Nhiên tỉnh dậy cảm thấy sau gáy mình ê ẩm một khoảng, cô bây giờ muốn biết ngay tình hình của anh thế nào rồi? Anh đã tỉnh hay chưa? Có bị đau đầy hay gì không?
Cô đi đến mở cửa, nhưng cánh cửa đã bị khóa lại, không thể mở ra được.
- "Thiên Vỹ, anh làm gì vậy? Mau mở cửa cho em." Cô đập cửa.
Nhưng bên ngoài không có ai, cô lo lắng đi về phía điện thoại. Cô cầm sợi dây đã bị cắt đứt, tại sao anh lại làm như vậy.
Cô không thể nào liên lạc với mọi người để hỏi tình hình của anh, hai mắt cô nóng dần lên, tại sao Lý Thiên Vỹ ngày càng ích kỉ như thế. Cô biết mình thật sự có lỗi với anh vì vẫn còn tình cảm với Hàn Thiên Lãnh, nhưng anh không thể đối xử với cô như vậy được.
Mộc Nhiên tuyệt vọng ngồi thụp xuống mặt đất, cô phải làm sao đây? Làm sao mới có thể biết được anh đã tỉnh và sức khỏe anh như thế nào rồi.
Bên kia, Vương Hùng và Lý Thiên Vỹ đnag ngồi cùng nhau trong một căn phòng.
- "Tôi muốn chuyện này nhanh lên, tôi không thể chờ đợi được nữa rồi. Con đàn bà bên cạnh cậu đến lúc có tác dụng rồi."
Lý Thiên Vỹ đập tay xuống bàn:"Ngay từ đầu nguyên tắc hợp tác của chúng ta không liên quan đến cô ấy, nếu anh dám làm hại đến cô ấy thì đừng trách Lý Thiên Vỹ tôi."
- "Vì một người đàn bà mà mềm lòng, hèn hạ."
Lý Thiên Vỹ cười khinh miệt:"Không phải anh cũng vì người đàn bà Diệp Mộc Vân mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-be-cua-tong-tai-ac-ma/654269/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.