Mộc Nhiên ngồi ở trước cổng bệnh viện một lúc, cô suy nghĩ phải làm như thế nào cho phải, sau một lúc cô quyết định đi lại vào trong.
Cô chỉ còn cách này, đứa trẻ này chào đời sẽ phải chịu cực khổ cùng cô, cô không thể, huống chi anh không hề yêu cô, giữ cái thai này lại cô biết phải làm gì.
Cô ngồi vào dãy ghế chờ đến lượt mình, nơi đây âm u, lạnh lẽo, đầy tư vị chết chóc, cô cảm thấy sợ hãi quá.
Chỉ một lát nữa thôi đứa nhỏ này sẽ từ trong bụng cô chui ra, không còn nằm trong đây nữa, không thể, đây là con cô, sao cô có thể đối xử như vậy với nó cơ chứ.
Cô ôm bụng mình chạy ra khỏi bệnh viện, cô sẽ giữ lại đứa bé này, đến đâu hay đến đó.
Tối đến, chiếc xe Lamborghini dừng lại trước cổng biệt thự, Hàn Thiên Lãnh với âu phục màu đen đi vào, trên mặt anh thoáng nét mệt mỏi. Mộc Vân đi ra, ôm lấy cánh tay anh.
- "Lãnh, anh đi hai ngày có nhớ em không?"
Hàn Thiên Lãnh sờ nhẹ tóc cô ta, nhẹ giọng nói:"Có, anh rất nhớ. em đã ăn tối chưa?"
Mộc Vân gật đầu:"Em ăn rồi."
- "Vào nhà thôi." Hàn Thiên Lãnh nói.
Mộc Vân đi theo anh vào nhà, anh nhìn xung quanh không thấy Mộc Nhiên đâu, chắc cô đang trên phòng.
Diệp Mộc Vân thấy anh đang tìm kiếm cô ta liền tức giận nói:"Lãnh, em rất nhớ anh, mau lên phòng chúng ta đi ngủ thôi. Hay là hôm nay anh lại muốn ở cùng Mộc Nhiên?"
Hàn Thiên Lãnh mỉm cười:"Được, chúng ta lên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-be-cua-tong-tai-ac-ma/654252/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.