Mộc Nhiên đau đớn cau mày lại, những người ở sân bay khó hiểu nhìn bọn họ. Anh thu lại dáng vẻ giận dữ, buông cô ra. 
Máy bay cất cánh, họ mất 12 tiếng đồng hồ mới đến được Mỹ. Một chiếc xe công vụ nhanh chóng đỗ ở trước sân bay, một người đàn ông ăn mặc lịch sự tầm bốn mươi tuổi đi cùng một người nữa đến đón anh. 
- "Hàn tổng, chào ngài, đây là phu nhân sao?" 
Hàn Thiên Lãnh cười lạnh:"Tình nhân đi công tác cùng vài ngày, về thì bỏ đi thôi." 
Mộc Nhiên cắn môi chịu đựng cảm giác sỉ nhục, hai người nghe vậy thì cũng không còn nịnh bợ, tôn trọng cô nữa. 
Họ lên xe về công ty, chi nhánh của công ty anh mở rộng ra 10 quốc gia lớn nhỏ, phát triển ngang tầm với công ty mẹ, đây là lý do tiền của anh tiêu xài mười đời cũng không hết. 
Mộc Nhiên ngồi phía sau xe cùng với anh, phía trên là hai người vừa rồi. 
Chiếc xe dừng trước công ty, Hàn Thiên Lãnh nhìn Mộc Nhiên mệt mỏi vậy thì cau mày, nói:"Cất ngay bộ dạng này của cô đi." 
- "Hàn tổng đi bên này ạ." Người kia nói. 
Mộc Nhiên nhẹ nhàng theo sau, công ty này chỉ là chi nhánh mà lớn như vậy rồi, công ty mẹ chắc phải quy mô đồ sộ lắm. 
Mọi người vào phòng họp, còn cô phải ngồi ở ngoài chờ. Một thư kí mang cho cô cốc cafe. 
- "Tiểu thư, cafe của cô." 
Mộc Nhiên mỉm cười, nhận lấy:"Cảm ơn." 
Bên trong phòng họp, mọi người đang bàn về dự án mới, anh ngồi ở vị trí cao nhất lắng nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-be-cua-tong-tai-ac-ma/654233/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.