Hàn Thiên Lãnh đi vào phòng khóa trái cửa lại, anh từ từ đi về phía giường ngủ, miệng lẩm bẩm gọi tên một người phụ nữ.
- "Mộc Vân, em yên tâm, anh sẽ đòi lại công bằng cho em, Mộc Vân.."
Trong đêm tân hôn, cô dâu bị đuổi ra khỏi phòng, không ai nhục nhã như cô. Mộc Nhiên cười chua xót, nâng váy lên đi xuống nhà, cô đi đến chỗ quản gia.
- "Bác, bác giúp cháu một chuyện với."
Quản gia trước đây không ưa Mộc Vân cho lắm, do mấy lần cô ta đến chỉ toàn mắng chửi người giúp việc trong nhà, ngay cả bà là quản gia cũng bị chửi, nên bây giờ bà cứ nghĩ Mộc Nhiên là Mộc Vân lúc ấy.
- "Phu nhân, người có gì cứ căn dặn, đừng khách sáo như vậy." Giọng bà xen chút chế giễu.
Mộc Nhiên mỉm cười, ngay cả một quản gia cũng có thể khi dễ cô:"Bác sắp xếp cho cháu một căn phòng khác với ạ."
- "Không phải đêm nay là đêm tân hôn sao? Sắp xếp phòng khác để làm gì?"
Mộc Nhiên nhẹ giọng nói:"Anh ấy đuổi cháu ra ngoài."
- "Đây đâu phải bộ dạng thường ngày của cô, cô là?"
Mộc Nhiên nói:"Cháu là Mộc Nhiên, em song sinh của chị ấy, phiền bác giúp cháu với."
Quản gia không nói gì, bà đi lên lầu, theo sau là cô khó khăn với bộ váy cưới lên sau. Quản gia đưa cô đến một phòng ngủ ở tầng ba.
- "Phu nhân, cô cứ ở lại phòng này."
Mộc Nhiên nói:"Bác đừng gọi cháu là phu nhân, cháu không phải vợ của anh ấy, cháu chỉ thế thân thôi, sau này cháu sẽ rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-be-cua-tong-tai-ac-ma/654226/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.