Khi xuống tới đại sảnh thấy cô gái nhỏ vẫn ngồi im ở đấy đôi chân ngắn đong đưa qua lại như một đứa trẻ mười mấy tuổi.
Còn cô gái nhỏ thấy trên đầu mình có một bóng đen liền ngẩng đầu lên nhìn thì bắt gặp khuôn mặt của người đàn ông càng khiến cô thêm hoảng sợ.Liền đứng dậy chuẩn bị bỏ chạy nhưng con mồi đã ở trong tầm mắt thì làm sao có thể bỏ qua thế là người đàn ông liền nhanh chóng ôm lấy cô rồi bế lên trên văn phòng của mình.
Cô gái nhỏ chưa hoàn hồn lúc mà tâm trí trở về thì đã lên văn phòng của người đàn ông lúc nào không hay.Khi được thả xuống lại xoay người bỏ chạy chỉ là nguời đàn ông nào dễ dàng buông tha tiếp tục ôm cô bồng ra sofa mềm mại đặt cô ngồi lên đùi mình rồi nhanh chóng lấy thức ăn ra ăn.
Không hổ là chủ tịch của Nam Thành chớp nhoáng một cái đồ ăn đã được xử lí sạch sẽ quay người rút hai tờ giấy ra lau miệng cho cô gái nhỏ nhưng đó chỉ là cái cớ chưa được hai giây đã hôn lên đôi môi căng mọng kia.
Hôn chán chê mới chịu buông tha.Cô gái nhỏ liền thở mạnh để hít không khí vào phổi cảm giác như chỉ một giây nữa thôi cô sẽ tắc thở ngay lập tức vậy.
Thấy người đàn ông hôn xong còn úp mặt vào cổ mình đôi bàn tay không yên phận cứ miết eo cô nên liền cất giọng hỏi:
-“Ông chủ?Ngài sao vậy?”
“Um”
-”Ông chủ ngài không vui sao?”
-”Um”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nguoi-hau-nho-cua-anh/3725192/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.