Dựa theo tên công ty bữa hắn nói cô nghe thì cô không biết công ty của hắn ở đâu nên đã phải vừa đi vừa hỏi đường vừa tới công ty người đàn ông.Lúc tới nơi thì cô bị choáng ngộp với vẻ xa hoa to lớn của nó.Không nghĩ lung tung liền nhanh chân chạy tới nơi lễ tân hỏi thăm:
-”Xin chào.Tôi tới đưa đồ ăn sáng cho cậu chủ cảm phiền cô có thể giúp tôi với được không ạ?”
Cô gái lễ tân vẫn chưa hiểu chữ ông chủ trong miệng cô là ai bèn hỏi lại cô cũng mỉm cười đáp là Lục Lễ Nam.Nghe ba từ này cô gái lễ tân liền tá hỏa cô gái này là ai lại dám gọi cả họ tên của chủ tịch.Nhưng sau đó vẫn là nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mỉm cười chuyên nghiệp và nói:
-”Chào cô.Xin lỗi có lẽ tôi không giúp cô được rồi.Chủ tịch chúng tôi có rất nhiều người theo đuổi.Một cô gái như cô cũng như bao người khác đều lấy cớ đưa thức ăn để tiếp cận chủ tịch nên xin lỗi cô tôi không giúp cô được.Cảm phiền cô rời đi nhé ạ”.
Lời nói nhẹ nhàng nhưng dụng ý rất rõ ràng là muốn cô rời đi.Thế nhưng đồ ăn sáng mà cô nấu anh vẫn chưa ăn nữa như vậy lỡ như anh bị đau bụng thì sao.Nghĩ một hồi cô liền nói cho cô gái lễ tân vừa rồi nhờ giúp đỡ một chút”
-”Xin lỗi cô tôi chỉ làm phiền cô một chút thời gian nữa thôi.Cô có thể gọi cho trợ lí Trương được không ạ?Cô cứ bảo Trần Hiểu là anh ấy biết thôi sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nguoi-hau-nho-cua-anh/3725187/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.