Đôi mắt có chút đục ngầu của mẹ Trương bỗng nhiên sáng lên, bà nhìn thẳng vào Ninh Kiều Kiều: "Không, tôi không về! Cô ở đâu thì tôi ở đó!" 
"Vậy thì dì phải nghe lời con." Nhiễm Kiều Kiều nói rồi kéo tay mẹ Trương đi về phía một căn phòng: "Mẹ Trương, sau này căn phòng này sẽ thuộc về dì, hai chúng ta ở đây, cuối cùng cũng không ai dám khi dễ chúng ta nữa!" 
"Được!" Trong mắt mẹ Trương có chút nước mắt. 
* * * 
Sau khi sắp xếp xong cuộc sống của mẹ Trương và mua một ít đồ dùng cần thiết, tiền tiết kiệm không còn bao nhiêu của Ninh Kiều Kiều cũng đã tiêu gần hết. 
Có lẽ mẹ Trương đã nhận ra Ninh Kiều Kiều gặp khó khăn, nên lúc Ninh Kiều Kiều muốn ra ngoài làm việc liền ngăn cản Ninh Kiều Kiều, nói rằng chỗ bà vẫn còn có chút tiền, có thể lấy ra để dùng trước. 
Động tác mang giày của Ninh Kiều Kiều liền dừng lại một chút, cô ngạc nhiên nhìn mẹ Trương. 
Tiền lương của mẹ Trương ở nhà họ Nhiễm rất thấp, cho dù là như vậy thì Triệu Mỹ Hoa vẫn còn ba ngày nữa tháng liền tiếc tiền lương của bà, vậy mà mẹ Trương còn có tiền tiết kiệm! 
"Không cần đâu mẹ Trương, tiền của con vẫn còn đủ, tiền của dì thì cứ giữ lại. Dì yên tâm đi, con có thể đón dì ra thì nhất định sẽ nuôi được dì." Ninh Kiều Kiều nói. 
"Nhưng tiểu thư.." 
"Được rồi, con sắp trễ rồi, có chuyện gì thì chờ con về rồi nói sau, nếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-tong-tai-xin-hay-kiem-che/2685923/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.