Cố gắng kìm chế dục vọng của mình dành cho cô, Úc Thiếu Mạc mở hộp thuốc mỡ ra bôi lên trên vết thương của Ninh Kiều Kiều.
Anh bôi không đều, bởi vì toàn bộ ý chí của anh đều dùng để kiểm soát bàn tay của mình..
Bôi xong lưng, giọng lạnh như băng của Úc Thiếu Mạc lại vang lên ở phía sau: "Cởi quần ra!"
"..."
Ninh Kiều Kiều kinh ngạc quay đầu nhìn Úc Thiếu Mạc.
Lại nhìn thấy biểu cảm giống như ăn thịt người của Úc Thiếu Mạc: "A cái gì mà a, cởi ra!"
Ninh Kiều Kiều: "..."
"Mạc thiếu, bữa trưa đã đưa tới rồi."
Lục Nghiêu cầm một cái túi xuất hiện ở cửa, vừa mới nói một câu bèn nhạy cảm nhận ra bầu không khí không đúng.
Ninh Kiều Kiều vốn nên nằm ở trên giường lúc này lại ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, ánh mắt mờ mịt nhìn thẳng về phía anh ta, mà Mạc thiếu vốn dĩ đang khỏe mạnh lại nằm trên giường bệnh.
Chẳng lẽ bệnh đau đầu của Mạc thiếu lại tái phát?
Đột nhiên Lục Nghiêu cau mày, bước nhanh về phía giường bệnh: "Mạc thiếu, anh làm sao vậy?"
"Đứng lại!" Úc Thiếu Mạc lạnh lùng quát khiến bước chân Lục Nghiêu ngừng lại.
"Để đồ đạc xuống, anh có thể đi! Úc Thiếu Mạc nói.
Lục Nghiêu ngẩn ra, nhìn Úc Thiếu Mạc một chút, mặc dù lo lắng nhưng cũng không dám hỏi nhiều, xoay người đặt túi đồ ăn lên bàn trà.
Trước khi rời đi, anh ta nhìn Ninh Kiều Kiều, nói:" Ninh tiểu thư, xin cô chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-tong-tai-xin-hay-kiem-che/2685858/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.