Nghe Úc Thiếu Mạc nói, bác sĩ Vương phản ứng cực nhanh đi về phía phòng ngủ, liếc mắt một cái nhìn thấy Ninh Kiều Kiều đang run rẩy trong chăn. 
"Tiểu thư, cô có nghe tôi nói không?" Bác sĩ Vương đẩy Ninh Kiều Kiều. 
Phải mất một lúc lâu Ninh Kiều Kiều mới mở mắt ra, đôi mắt đen nhìn chằm chằm bác sĩ Vương, đau đớn ừ một tiếng. 
Úc Thiếu Mạc đứng ở cửa, nhíu mày nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều. 
Lục Nghiêu đứng sau lưng anh, không dám nói câu nào. 
Ninh Kiều Kiều nói xong thì nhắm mắt lại, cau mày thật chặt, mái tóc trước trán cô đã ướt đẫm mồ hôi. 
Bác sĩ Vương nhìn Ninh Kiều Kiều một lúc, phát hiện cánh tay cô ôm chặt bụng, lập tức đưa tay định xốc chăn lên kiểm tra. 
"Ông làm gì vậy?" 
Đột nhiên Úc Thiếu Mạc gầm lên, ngoại trừ Ninh Kiều Kiều tất cả mọi người đều sợ hãi. 
Đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào bác sĩ, cảm giác áp bách mãnh liệt làm cho nhiệt độ không khí đều giảm xuống vài độ. 
Bác sĩ Vương có chút khó khăn nuốt nước miếng, nhìn Ninh Kiều Kiều, nơm nớp lo sợ trả lời: "Mạc.. Mạc thiếu, tôi.. Tôi nghi ngờ cô Ninh bị bệnh dạ dày, tôi sẽ kiểm tra cho cô ấy." 
Chỉ là kiểm tra một chút mà thôi, Mạc thiếu có cần phản ứng lớn như vậy không? 
Đôi mắt ưng sắc bén của Úc Thiếu Mạc tràn đầy sát khí, nhìn chằm chằm bác sĩ Vương: "Cho nên ông phải vén chăn của cô ấy lên, sau đó thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-tong-tai-xin-hay-kiem-che/2685803/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.