Giống như bây giờ tôi có thể thấy rõ anh.. 
Cô chưa từng yêu đương, nên không hiểu câu này lọt vào tai đàn ông sẽ như thế nào. 
Ninh Kiều Kiều híp mắt nhìn khung tranh trên tường cách đó không xa ở phía sau Úc Thiếu Mạc, ví dụ như cô không thấy rõ bức tranh này. 
Đôi mắt ưng u ám của Úc Thiếu Mạc nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều, ngón tay thon dài nắm lấy cằm cô, nâng đầu cô lên, ép buộc cô nhìn thẳng vào anh. 
"Hả?" Ninh Kiều Kiều khó hiểu nhìn Úc Thiếu Mạc. 
"Dạ dày còn đau không?" Úc Thiếu Mạc nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều hỏi. 
Thì ra anh muốn hỏi cái này, cô còn tưởng rằng lại có chỗ nào chọc đến anh mất hứng, dọa chết cô rồi. 
"Không đau nữa." Ninh Kiều Kiều trả lời, cô nhìn Úc Thiếu Mạc, lại bổ sung một câu: "Đúng rồi, cám ơn anh đã tìm bác sĩ đến chữa bệnh cho tôi." 
Nếu không phải Úc Thiếu Mạc tìm bác sĩ tới đây cho cô, cô còn không biết sẽ đau cho đến khi nào. 
Tốt xấu gì Ninh Kiều Kiều cũng biết điều này. 
"Trước kia cô thường xuyên bị đau dạ dày sao?" 
Úc Thiếu Mạc không hề tỏ vẻ gì trước lời cảm ơn của Ninh Kiều Kiều. 
Ninh Kiều Kiều sửng sốt một chút, nói: "Thỉnh thoảng nếu không ăn cơm thì sẽ đau." 
Đôi mắt ưng của Úc Thiếu Mạc đột nhiên trầm xuống, bộ não mạnh mẽ và cái nhìn sâu sắc nhạy bén của anh đã bắt được trọng điểm trong câu nói này của Ninh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-tong-tai-xin-hay-kiem-che/2685790/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.