Chương trước
Chương sau
Tiêu Dực đi theo sau lưng Mặc Trì Úy thấy Đường Tâm Nhan đấm Mặc Trì Úy, sợ vết thương của anh lại nứt ra, anh ta đang định nhắc nhở nhưng nghĩ tới chuyện Mặc Trì Úy đặc biệt dặn anh ta không được nói ra việc anh bị thương nên cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.
Quên đi, anh tự coi mình trở thành sắt thép, việc gì cũng đều yên lặng chịu đựng, không muốn khiến cho người phụ nữ của mình phải lo lắng, anh ta cũng lười xen vào việc của người khác.
Liếc mắt nhìn Mặc Trì Úy, thấy anh bị đấm không những không tức giận, mặt núi băng trái lại lộ ra một tia cười nhạt không dễ nhận thấy, anh ta nhất thời cảm thấy cả thế giới thật là huyền ảo.
Ở trước mặt anh ta thì nói năng kiệm lời, núi băng lớn lạnh đến mức có thể khiến người ta đông chết, thế mà giờ đứng trước mặt người phụ nữ này thì lại nở nụ cười.
Đúng là người ngoài lạnh trong nóng điển hình!
Đường Tâm Nhan phát hiện ánh mắt Tiêu Dực đảo qua lại giữa trên người cô và Mặc Trì Úy như con thoi, cô sờ sờ mũi, nhỏ giọng hỏi: “Đây là?”
Mặc Trì Úy thấy Đường Tâm Nhan không nhìn mình thì tầm mắt rơi xuống trên người Tiêu Dực, khóe miệng anh hơi nhếch lên, khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống: “Anh ta chính là bác sĩ James.”
Đường Tâm Nhan a một tiếng.
Cô dùng sức trừng mắt nhìn, trong lúc nhất thời thì không thể tiêu hóa được thông tin người trước mắt vừa đẹp trai vừa trẻ tuổi này chính là bác sĩ James.
Cô vẫn luôn cho rằng bác sĩ James là một ông lão lớn tuổi. Làm sao có thể còn trẻ tuổi như vậy!
Đường Tâm Nhan đi tới trước mặt Tiêu Dực, vừa khiếp sợ vừa kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh là người mười tám tuổi đã nổi danh là có thể dưới tay tử thần cướp người sống lại, thần y James đấy ư?”
Tiêu Dực nhướn nhướn mày: “Không phải là giả.”
“Tôi còn tưởng rằng anh rất lớn tuổi, không nghĩ tới anh lại mặt hoa da phấn như thế này.”
Tiêu Dực dựng thẳng ngón trỏ lên lắc lắc đầu: “No, đừng gọi tôi là mặt hoa da phấn, tôi là người đàn ông phái mạnh.”
Phụt!
Đường Tâm Nhan bị sự hài hước của Tiêu Dực chọc cười.
Cô hoàn toàn không chú ý tới, người đàn ông bị cô xao lãng, sắc mặt đen xì có bao nhiêu đáng sợ.
Tiêu Dực liếc thấy Mặc Trì Úy ở một bên âm thầm ghen tị, sông băng nghìn năm khó có được sắc mặt biến đổi, anh ta cảm thấy rất thú vị, cười hỏi Đường Tâm Nhan: “Cô thấy tôi đẹp trai hay là chồng cô đẹp trai?”
Công bằng mà nói, đều rất đẹp trai, khác ở chỗ phong cách và khí chất.
Đường Tâm Nhan ăn ngay nói thật: “Đều đẹp trai cả.”
Quả nhiên, người đàn ông nào đó sắc mặt càng đen hơn. Tiêu Dực ở trong lòng sắp cười nghiêng ngửa, núi băng còn là một bình dấm chua!
“Đi, chúng ta qua một bên, cô nói cho tôi biết một chút bệnh tình của mẹ cô.” Tiêu Dực hai tay đút ở trong túi quần, vừa lười biếng vừa ưu nhã đi về hướng ban công.
Đường Tâm Nhan vừa muốn theo sau, cánh tay liền bị người dùng lực níu lại.
Cô quay đầu lại, nhìn về phía khuôn mặt lạnh lùng đen xì của người đàn ông nọ, như là đang ẩn nhẫn cái gì đó, cô có chút khó hiểu giật mình: “Anh sao vậy?”
Cằm Mặc Trì Úy căng chặt, môi mỏng khẽ mở, lạnh lùng nói: “Tự nhiên sẽ có bác sĩ báo cáo cho anh ta.”
Đường Tâm Nhan thấy Mặc Trì Úy nói có lý, bác sĩ đương nhiên rõ ràng bệnh tình của mẹ mình hơn.
Mặc Trì Úy để James và bác sĩ ở trong phòng bệnh giúp mẹ Đường kiểm tra, anh kéo Đường Tâm Nhan ra khỏi phòng bệnh. Diệp Nhiễm đi theo ra ngoài.
“Tâm Nhan, cậu còn chưa có ăn, nếu không trước tiên ăn một chút gì đi?” Diệp Nhiễm vừa nói, vừa nhìn về phía Mặc Trì Úy mặt lạnh như băng: “Anh Mặc, lúc trước tôi có chút say xe suýt nữa thì ngã sấp xuống, cám ơn anh đã đỡ tôi kịp lúc nhé. Hôm nay tôi mang khá nhiều phần cơm, nếu không anh cũng ăn một chút? Tâm Nhan ăn cơm tôi làm cũng khen tay nghề tôi không tệ đó!”
Mặc Trì Úy quanh năm trà trộn trong thương trường, gặp qua vô số kể các loại người nên sao anh lại nhìn không thấu loại người như Diệp Nhiễm chứ?
Chỉ là bạn bè của vợ anh không nhiều lắm, nếu nói thẳng ra, sợ rằng cô sẽ bị tổn thương, cũng sẽ không bao giờ… tin tưởng bất kỳ kẻ nào nữa.
Dù sao, thương tổn mà Phó Tư Thần và Đường Vũ Nhu gây ra, cô vẫn chưa quên được. Chỉ cần Diệp Nhiễm không làm chuyện quá giới hạn, anh tạm thời sẽ không ra tay.
Đương nhiên, tốt nhất là để chính cô vợ nhỏ của anh từ từ phát hiện, như vậy đối với cô mà nói, có lẽ là một loại trưởng thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.