Đường Tâm Nhan nhìn người đàn ông trung niên mập mạp trước mắt, nhíu chặt lông mày cô lắc đầu. 
Người đó không phải là Phó Tư Thần, dáng người lẫn chiều cao đều không phải, mùi hương trên người cũng không phải luôn. 
Đường Tâm Nhan ôm người lui về phía cửa, hơi thở không đều, hét lên 
“Tôi không quen ông, tránh ra!” 
Tên Giám đốc mỹ phẩm trông thấy ánh mắt mơ màng của Đường Tâm Nhan, khuôn mặt thanh tú ửng đỏ, lão liền hiểu ra, cô gái này ngấm thuốc rồi. 
Ánh mắt lão ta lộ ra tia hào hứng kích động, xoa xoa đôi tay, thầm đắc ý, “Không ngờ hôm nay lại trúng mánh.” 
Dứt lời, lão chìa tay ra túm lấy cánh tay mềm mại của Đường Tâm Nhan, thô bạo lôi cô từ dưới đất lên 
“Tâm Nhan, em yên tâm, từ giờ trở đi anh sẽ yêu thương em!” 
Đường Tâm Nhan ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người tên Giám đốc, cô dùng hết sức lực đẩy lão ta ra, tay cuộn thành đấm đập cửa 
“Tư Thần, mở cửa, có người muốn hại em...” 
[Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn] 
Nếu bây giờ Đường Tâm Nhan đang tỉnh táo, cô sẽ có cách thoát khỏi tên đàn ông muốn làm nhục cô này đây, nhưng ngay lúc này, toàn thân cô vừa nóng ran lại không có lực, căn bản không có cách chống cự lão ta lâu được. 
Tên Giám đốc mỹ phẩm thấy Đường Tâm Nhan hô cứu, lão liền ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, thuận tay kéo cô vào lòng 
“Người đẹp Tâm Nhan, nếu người đàn ông trong kia cần em, em đã không bị đuổi ra đây đâu, bây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/250367/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.