Editor: Hyna Nguyễn
--------------------------------------------------
Lúc Diệp Oản Oản nói muốn chính mình đi về, anh mắt của Tư Dạ Hàn giống như hố đen nhất thời càng them u ám, đáy mắt gợn sóng dường như một giây kế tiếp liền muốn tràn mi mà ra, bất quá hết thảy các thứ này chẳng qua là thoáng qua rồi biến mất, làm cho người ta nghĩ chẳng qua đó chỉ là ảo giác
Mà Diệp Oản Oản thấy anh không nói lời nào, liền chỉ coi là anh ngầm cho phép, một bộ dáng không biết gì cả, đi tới trước mặt Tư Dạ Hàn, Ở trên gò má của anh hôn một cái, " Em đi đây! Em đến nói lời tạm biệt cùng bà nội đã!"
Nói xong liền vui sướng hướng phía trong phòng đi tới. Cơ hồ ngay trong nháy mắt khi Diệp Oản Oản rời khỏi sân, Trên người Tư Dạ Hàn rét lạnh cực kỳ đáng sợ cùng ác khí đột nhiên bộc phát, vườn hoa nhỏ đang an tĩnh an lành trong nháy mắt như hóa thành nơi luyện ngục, âm phong từng trận, sát ý tàn phá. Vào giờ phút này, lòng Hứa Dịch đã như tro nguội. Hắn một mực cầu nguyện, cầu nguyện Diệp Oản Oản đừng phạm phải ngu xuẩn đừng phạm phải ngu xuẩn, nhưng cuối cùng, nhưng vẫn là mắt thấy cô đang muốn tìm chết con đường chạy như điên. Nữ nhân ngu xuẩn này, quả nhiên vẫn là đi tìm Cố Việt Trạch, còn tự cho là thông minh làm thành một bộ dạng cái gì cũng không biết, đem dỗ ông chủ giống như một kẻ ngu si!
Hứa Dịch trên trán mồ hôi lạnh nhễ nhại, nơm nớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3136586/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.