Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
-----------------
Lúc trở lại chỗ ngồi, Giang Yên Nhiên gần như mệt lả.
Vẻ mặt Diệp Oản Oản như "Ngô gia có cô gái mới lớn " vẻ mặt vui vẻ yên tâm "Lợi hại! Mới vừa rồi rất tốt a!"
"Cám ơn, đều là cậu dạy tốt. " Giang Yên Nhiên cười khổ, chính cô cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới có một ngày chính mình biết dùng giọng nói cùng thái độ như vậy nói chuyện với Tống Tử Hàng.
Rất nhanh mười năm phút nghỉ ngơi kết thúc, nửa hiệp sau bắt đầu tranh tài.
Tiếng cười vang lên, trên sân thi đấu bầu không khí nhất thời khẩn trương.
Tất cả mọi người đều nhạy cảm phát hiện được nửa hiệp sau này bầu không khí rõ ràng cùng mới vừa rồi không giống nhau, mùi khói súng nồng đậm, tia lửa bắn ra bốn phía.
Tống Tử Hàng khinh miệt hướng Sở Phong nhìn một cái.
Bên cạnh đồng đội của hắn cũng có vẻ mặt coi thường " không phải là trong nhà có ít tiền dơ bẩn sao? Cũng là phế vật mà thôi!"
" Đúng vậy! Đánh bóng rổ mà có thể đánh dỡ như thế! Còn dám cùng lão đại chúng ta cướp nữ nhân!"
Sở Phong không để ý những người đối diện đó cố ý giễu cợt, nhìn về một bên phía các đồng đội của mình mở miệng nói " chờ lát nữa, tất cả mọi người đều đem bóng truyền cho tớ."
Tóc vàng gào thét bi thương " chúng ta đây không phải là muốn bắt trứng vịt đâu!"
"Nếu bị thua, tớ mời toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3136441/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.