Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Đầu bên kia điện thoại di động phát hiện được thanh âm của Mộng Kỳ có chút sa sút, vội vàng lo âu mở miệng hỏi, “Vẫn còn đang bởi vì chuyện kia nên làm cho tâm tình không tốt sao?”
Trầm Mộng Kỳ nghe vậy nhất thời ủy khuất nhẹ nhàng sụt sùi khóc, “Mộ Phàm ca, em thật khó chịu, thật quá khó chịu, rõ ràng từ đầu tới cuối đều là người nam sinh kia dây dưa với em, uy hiếp em, tại sao lại không có người tin tưởng em…”
“Ngoan ngoãn nào, còn có anh tin tưởng em a, chân chính thích em, người yêu em đều sẽ tin tưởng em, cần gì phải bởi vì một người không quan trọng mà thương tâm chứ?”
“Nhưng là Oản Oản! Ngay cả Oản Oản cậu ấy cũng không tin em nha! ” Trầm Mộng Kỳ kích động mở miệng, phảng phất đau lòng đến cực hạn.
Nghe được tên của Diệp Oản Oản, Diệp Mộ Phàm ở đầu kia điện thoại di động trong nháy mắt yên lặng, một hồi lâu sau mới mở miệng, giọng nói lại rõ ràng lạnh xuống, “Con bé đó không tin cũng không sao, trước đây anh đã khuyên em rồi chớ cùng con bé qua lại quá gần gũi thân thiết, Diệp Oản Oản không đáng giá để em đối đãi thật lòng như vậy đâu!”
“Nhưng mà em một mực coi Oản Oản là bằng hữu tốt nhất của mình mà…”
“Loại bằng hữu này, em không có cũng được! Tốt rồi, đừng nghĩ đến chuyện không chuyện vui nữa, hãy suy nghĩ một chút đến chuyện sau khi tốt nghiệp em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3136313/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.