Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Lúc Diệp Oản Oản tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Trong phòng lớn đầy yên tĩnh, ngoài cửa sổ bầu trời sáng trong vắt xanh thẳm, trong không khí quanh quẩn mùi cỏ cây cùng hương đất mới.
Bên ngoài có con chim tước đầu cành tung tăng kêu to rầm rầm đạp nước cất cánh rất nhanh liền bay đi rất xa.
“Tỉnh rồi sao?.”
Diệp Oản Oản đang kinh ngạc nhìn chim nhỏ ngoài cửa sổ bay xa đến ngẩn người bên tai đột nhiên truyền tới thanh âm trầm thấp.
Diệp Oản Oản nghiêng đầu nhìn một cái phát hiện ra Tư Dạ Hàn đang ngồi trên ghế gần mép giường của cô, trong bàn tay cầm mấy phần văn kiện, một tay khác lại đang bị cô vững vàng ôm vào trong ngực, chỗ mà bàn tay anh đang đặt vào là một trong những địa điểm trọng yếu của cô – Ngực.
Diệp Oản Oản cả kinh, vội vàng đem tay của Tư Dạ Hàn buông lỏng, vừa muốn mở miệng nói chuyện lại phát hiện cổ họng của mình giống như từng bị lửa thiêu môi cũng khô nứt.
“Đừng động.”
Tư Dạ Hàn thả văn kiện trong tay xuống dùng bông gòn dính nước thấm một chút xíu trên môi của cô, sau đó đỡ cô lên đem một ly nước trên đầu giường đưa tới môi của cô.
Diệp Oản Oản theo bản năng liền há miệng ra nhiệt độ thích hợp của nước chảy qua cổ họng đang khô khốc của cô nhất thời làm cho cô thư thái không ít.
“Em làm sao vậy” uống nước xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3136268/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.