Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Diệp Oản Oản quả thật là bị một người biến thái nào đó làm cho sợ ngây người. Cô nói như vậy anh lại còn dùng biểu tình rất mong đợi đáp lại cô sao. Cho nên, cô còn có thể nói cái gì nữa a.
Diệp Oản Oản đã không có hi vọng nào cùng Tư Dạ Hàn trao đổi thêm gì nữa, cho nên hiện giờ cô vô cùng đau lòng buồn thương tiếc cho khối bánh ngọt bị cô bóp vỡ kia.
Cô tại sao lại phải gây khó dễ với thức ăn chứ! Đau lòng quá đi!
Cho tới khi một kẻ cầm đầu nào đó một mực đang đòi muốn xuống xe.
Hứa Dịch khó xử hướng về phía sau nhìn một cái xin phép, “Ông chủ cái này ”
Tư Dạ Hàn không nhanh không chậm mở miệng, “Gọi điện thoại cho đại ca, liền nói Hạ Hạ tối nay không quay về.”
Hứa Dịch: “Vâng!”
Tư Hạ nghe xong một chút lông đều dựng lên, cơn tức giận bùng nổ, dùng sức gõ cửa sổ xe “Tư Dạ Hàn! Ngươi muốn làm cái gì đối với tôi! Thả tôi xuống xe! Tôi muốn trở về!”
Con ngươi lạnh lùng của Tư Dạ Hàn lộ ra một tia cảnh cáo nói: “Hôm nay lão sư gọi điện thoại qua nói rằng bảng nguyện vọng đã phát xuống rồi.”
“Vậy thì thế nào, chuyện của tôi không cần ngươi quan tâm!” Tư Hạ lạnh rên một tiếng.
Tư Dạ Hàn không để ý đến lời nói của Tư Hạ, tiếp tục hỏi, “Cậu chuẩn bị muốn thì vào trường đại học nào rồi? ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3136251/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.